• XCHECKERVIET.ONE là tên miền phụ khi checkerviet không truy cập được.
    CLICK HERE để truy cập vào kênh telegram của diễn đàn.
    CHÚ Ý: Cập nhật mới nhất v/v đăng ký nhà cung cấp tại checkerviet Xem thêm
Cài đặt VPN 1.1.1.1 khi checkerviet bị chặn
Cài đặt ngay

Bạn thấy truyện này thế nào ?

  • Nội dung truyện hay, cốt truyện hấp dẫn

    Votes: 16 100.0%
  • Cảnh quan hệ kích thích

    Votes: 16 100.0%
  • Văn phong của tác giả mạch lạc, rõ ràng, gợi tình cuốn hút

    Votes: 16 100.0%
  • Đã đọc cảm nhận bình thường

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    16
Đây hoàn toàn là chuyện sáng tác, các tình tiết có thể sẽ được tham khảo từ thực tế như địa điểm, địa danh, thời gian và con người. Nếu có trùng lặp với bất kể một ai hay một sự kiện nào thì đó là sự trùng hợp ngẫu nhiên.
 
Chương I : Vào Đề

Sài Gòn chiều nay bỗng dưng trở gió, trở về nhà trên chiếc xe cà tàng của mình mà Long cảm thấy như sắp bay lên khỏi mặt đất. Những con gió vẫn gào rít thổi qua mặt nó một cách ghê rợn, trên trời một mảng mây đen ùn ùn kéo đến bao phủ toàn không gian, có những hạt nước đã bắt đầu rơi.

Trong đầu nó lúc này chẳng suy nghĩ gì hết, đã 2 năm rồi, nó luôn ở trạng thái của một con rô bốt chưa được lập trình đầy đủ, hay nói đúng hơn là một con rô bốt bị khuyết tật, nó chỉ có đủ những chức năng căn bản để duy trì bản thân sống và làm việc, còn lại ngoài những việc đó thì nó chính là cái xác không hồn đúng nghĩa. Dắt xe vào nhà, nó mang miếng tôn chắn cửa đã được bọc bằng viền cao su chắn lên trước khung cửa phòng trọ của nó, máy bơm cũng được để sẵn ở sau cái khung bằng gạch bọc viền, cách cửa phòng nó 40cm. Tối nay, có thể dãy phòng này sẽ lại ngập nặng, đây là cách mà nó chống cho nước tràn vào phòng.

Thực ra, đồ đạc của nó đã kê cao hơn sàn nhà đến cả nửa mét rồi, nhưng nó không muốn dòng nước nhớp nhúa kia tràn vào phòng nó, mỗi lần sau dọn bãi chiến trường của mỗi lần ngập, nó cảm thấy như đang dọn dẹp chính tâm hồn mình, nhưng rồi dọn mãi mà không xong…

Đánh uỵch thân mình xuống chiếc giường đã sờn phai màu chiếu kia, nó nhắm mắt và chìm vào giấc ngủ, một giấc ngủ khó nhọc mà đã mấy ngày qua nó không thể có được.

Hai năm trước, à mà không, câu chuyện này nên bắt đầu từ 4 năm trước, ngày mà nó bắt đầu dấn thân vào vùng đất đông người lắm cạm bẫy này. Ngày ấy, nó chính là một thằng nhà quê ngây thơ, ngây thơ đến tội nghiệp, với phong cách ăn mặc lạ “gu” nó luôn nhận được những ánh mắt kiểu “Thằng nhà quê”, “Tránh xa tao ra, tao sẽ bị lây cái quê của mày mất”, “Quê gì mà đóng cục được luôn vậy trời ?”.... Đại loại là nhiều những lắm câu miệt thị như thế.

Về bản thân nó, Long thấy mình cũng có đến nỗi gì đâu, lớp trai 94 ở quê nó thì nó cũng thuộc hàng “xì tin” ấy chứ, thế quái nào mà người ở đây cứ nhìn nó như nó mới ở trên rừng mò xuống kiếm người người ăn thịt, hoặc giả người ta coi nó là tác nhân của một loại bệnh nào đó không chữa được vậy ?.

Một loạt các thủ tục như nhập học, thuê nhà trọ ( nó chỉ học trung cấp thôi, không có ký túc xá), đường đi nước bước đều được cha nó sắp đặt và hướng dẫn cho nó. Một tuần sau, khi mọi thứ đã đi vào ổn định, cha nó trở về quê, đề nó lại Sài Gòn, một nơi nhiều cạm bẫy đối với một con hoẵng ngây thơ như nó.

Rồi mọi thứ cũng đi vào ổn định, cuộc sống của nó ở nơi đất mới này cũng dần thích nghi và nó cũng trở nên dạn dĩ hơn. Nó đi làm thêm buổi tối tại một quán nhậu ở Q6, nó mất 20 phút để đạp xe đi làm và trở về phòng trọ khi mọi người đã chìm vào giấc ngủ. Nếu mọi chuyện chỉ có thế, có lẽ mọi thứ sẽ cứ thế tiếp diễn và câu chuyện này sẽ kết thúc ở đây và trở thành một câu chuyện lãng nhất trong thế giới những câu chuyện lãng nhách với lý do nực cười “Mở đầu xong là hết”.

Tuy nhiên, tôi cũng đoán được các bạn sẽ không dễ bị dụ dỗ bởi những con chữ của tôi như thế và chúng ta sẽ tiếp tục mạch câu chuyện và từ đây và nó cũng là bước ngoặt mà thằng nhà quê tên Long kia bắt đầu rẽ vào, và nó cũng là một tập hợp những nguyên nhân để tạo ra thằng rô bốt mới nằm lên giường ở trên dòng này mấy chục dòng chữ.

Một buổi sáng, sau khi mệt nhọc thức dậy với một đêm ngắn, tối qua có mấy thằng “trẩu tre” ngồi hò hét đến gần 3h sáng mới chịu nghỉ, chủ thì chiều khách không có đuổi nên nó là thằng lãnh đủ, ngồi canh mà ngủ thì không dám ngủ, mở mắt thì cứ như con Lù Đù đang ngồi nhìn trăng nhớ chị Hằng (thật là con Lù Đù với chị Hằng không có liên quan nhau đâu, anh chị em đừng suy nghĩ cho thêm hại não nha). Đánh răng, rửa mặt xong nó ù té chạy ra chị Hoa bán bánh mì trước cổng trường, như mọi ngày, ổ bánh mỳ được sơn phết nhanh chóng và được “trao múc” ngay với nó, ổ bánh mỳ đó tôi cũng không biết có thơm không nữa ? (chắc phải đi mua ổ bánh mỳ về hửi để lấy mạch câu chuyện mới được) nhưng chân nó vẫn cứ chạy như bay lên cầu thang, buổi sáng thì không trông chờ gì thang máy cả, chui như kiểu nhét cá vào thùng ép mắm vậy, với đủ loại mùi, đứng sát con gái thì đỡ, không ngửi được mùi này cũng được mùi khác, chứ đứng cạnh thằng nào nghiện game thì xác định rồi, khắm không tả nổi, huống chi nó vẫn còn nửa ổ bánh mỳ trên tay.

Một tầng nữa là đến phòng học của lớp nó, chuẩn bị rẽ phải ở cuối cầu thang và lấy sức lao đi, nhưng bỗng nhiên nó cảm thấy linh cảm lắm, mũi nó có mùi hương, rồi thì bỗng nhiên bánh mỳ đang nhai thì lại trào ra ngoài, mặt nó tiếp xúc với một bề mặt hoàn toàn mới lạ, mềm, ấm… nói là linh cảm cho máu tí thôi, chứ nó đã va chạm vào người ta và đổ kềnh ra khi bạn đọc dòng chữ của tôi rồi. Nó cứ như một thằng đã chết vậy, chẳng phản ứng gì, hai tay cứ quàng ra sau lưng cái cục mềm mềm ấy và trống rỗng.

Thả tui ra đi... kìa có nghe không vậy ? … ê ?

Một loạt những câu hỏi dồn dập đến, nhưng nó giờ thành óc trâu rồi, mọi nơ tron thần kinh của nó đang phân tích xem da mặt nó đang tiếp xúc với cái gì và bề mặt đó có phải là mặt đất hay không ?

Giật mình trong tiềm thức, nó nhấc mặt lên, cha mẹ ơi, bánh mỳ vẫn còn một ít ở trong miệng và hầu như đa số đang dính trên cái vùng đất mềm mềm kia. Não nó bắt đầu chuyển công việc từ phân tích sang công việc mới... vẫn là phân tích thôi đó mà, nhận thức đến ồ ạt, nó cảm thấy mình đè lên cô nàng phía dưới, chính vì nó vẫn chưa đi lên hết bậc thang nên nó đè lên với tư thế thấp hơn một cái đầu so với cô nàng kia. Rồi không biết cái chỗ nào trong não đã đưa ra một tia hiệu lệnh, rồi không biết cái dây thần kinh thần thánh nào đã điều khiển bàn tay của nó. Nó đang dùng đôi tay trần trụi phủi túi bụi trên mảnh đất hai đồi màu mỡ kia, lớp áo trắng như không che được hai ngọn núi đã lấm tấm đổi màu, thật là không biết nó đang trét hay đang phủi nữa …. (nhiều lúc phải suy nghĩ lại, có phải nhân vật câu chuyện của mình sinh ra từ một con tinh trùng dị tật không nữa >”< ?).

Một cái tát đến nhanh chóng, mang đến một tiếng vang dữ dội, một cái xô hất nó sang một bên, những bước chân đang chạy đi… và câu chuyện đã chính thức bắt đầu. Và tôi đã có thể chính thức nói với bạn, vâng chính bạn, người đang đọc câu chuyện của tôi đấy, hẹn gặp lại ở chương II nhé.
 
Chương II : Trộm Nhìn Nhau

Nó ngẩn ngơ cả buổi, chẳng có chữ tiếng Anh nào lọt vào đầu nó, cô giáo cũng như một vị thần nào đó đứng quá xa mà nó không thể nghe được, nó chỉ chăm chăm nhìn vào đám tóc dài được cột thành 1 lọn như đuôi gà cách nó 3 bàn phía trước. Nó mông lung suy nghĩ về cái vùng đất ấy, sự co giãn, và cả khuôn mặt của cô nàng ấy nữa.

Nó thấy cô nàng ấy đã mặc thêm một cái áo khoác ngoài cái áo trắng ban nãy, có lẽ để che đi dấu vết mà nó đã trét be bét khi sợi dây thần kinh thần thánh kia truyền lệnh đến đôi tay nó, nó cố tập trung tinh thần để nhớ đến cảm giác của đôi tay khi làm công việc được miệt thị bằng hai chữ “ Thần Thánh” đó.
Nó sao ta ? mềm, đàn hồi nữa và .. và .. rất bự . .Ôi … giá như … giá như
Đầu nó vẫn làm việc và mắt nó đã chuyển tầm lên tấm lưng màu xanh của cô nàng, cô nàng đang làm người nổi nhất lớp khi mặc màu áo chọi với số đông và quan trọng hơn là mùa này nóng vã mồ hôi ra. Chỉ có nó mới hiểu được cái nguyên nhân ấy. Chợt, tay, lông mày, tóc mai, tóc ngắn của nó đều trong trạng thái nổi da gà, dựng đứng khi nó nhận được ánh mắt của cô nàng, cô nàng bỗng dưng quay phắt lại, nhìn nó với ánh mắt đang phun ra hàng ngàn con dao dang cắm tới nó, nó tưởng nó sẽ bị cắt thành mấy nghìn mảnh rồi trôi xuống chân ghế như một đám thịt băm. Eo ôi …

Nó như con tôm luộc, hạ ánh mắt một cách nhanh nhất, nó nhìn xuống mặt bàn, hai lỗ tai đỏ ké, nó đang gặm đầu ngón tay cái của mình, một thói quen tưởng như đã mất từ khi nó đi mẫu giáo ấy đã trở lại với nó, rồi nó không nén được tò mò, lại nhìn lên tấm lưng màu xanh của cô nàng ấy, và rồi… như có con mắt thứ ba, cô nàng lại quay xuống, ánh mắt đã nhẹ nhàng hơn, nhìn như đang thăm dò nhìn xuống xem thế nào í, nó không cụp mắt xuống nữa, nhưng vẫn còn ngại, bẽn lẽn nhìn nhẹ vào mắt nàng rồi lại liếc bâng quơ.

Hết tiết, nó nắm chặt hai tay, đi lên phía cô nàng và chợt giọng nó bật ra nhỏ một cách khủng khiếp.
L..an ơi, tí..tí… nữa… cuối buổi...La..n chờ mình tí nha… mình có chuyện muốn nói.
Cô nàng xoay đầu lại, nước lên nhìn nó, đăm chiêu một hai giây rồi cũng trả lời.
À..à… Long có chuyện gì không ? … giờ nói luôn đi..sao..sao phải đợi hết buổi ?
Mặt nó đỏ dần lên, lại nghĩ quẩn quơ cái lý do rồi lại đỏ thêm tí nữa, nó sẽ thành con tắc kè nếu cứ đứng nghĩ quẩn quơ thế này mất. Nó lấy can đảm nói lớn hơn một chút.
Lo..ng có chuyện mà, không n..ói giờ được đâu, vậy nhé
Nó ù té chạy đi, chạy như đang có cả đàn ong Vò Vẽ đang đuổi theo nó vậy, nó lao ra ngoài lan can, chạy ù về phía nhà vệ sinh, đứng hoài mà chẳng có chuyện gì xảy ra, nó tự hỏi.
Kiểu gì mắc mà không đi được thế này ? nhọ quá
Và rồi sau một hồi rung, lắc, uốn éo đủ kiểu nó đã hoàn thành cái nhiệm vụ cao cả trong nhà vệ sinh trường, đang rửa tay chợt nó nghĩ nên đền bù cái gì đó cho cô nàng, nghĩ là làm, móc con điện thoại màn hình vuốt ghẻ lở của nó ra, quay vào cửa lớp. Lan vẫn ngồi ở đó, nó hé nhìn rồi đưa điện thoại lên chụp cô nàng, vừa tách xong, thì nó chợt thấy cái ngu của mình, flash auto và đá đèn như chưa từng được đá vậy và chưa kịp thả máy xuống thì Lan lại nhìn lên phía cửa lớp và chứng kiến cảnh thập thò của nó, cô nàng tự dưng bật cười, rồi bàn tay xinh xắn đưa lên che miệng lại, chỉ có ánh mắt lúng liếng đang nhìn ra cửa, nơi có một thằng nhà quê đang chết lên, chết xuống tơi bời vì sét đánh… ái tình nó thế đấy, có phải Thor đâu mà báo trước ? dẫu có là Thor thì có quen gì nó mà báo, tổng lại thì sét vẫn cứ đánh tê tái… con tim nó bị đốn rụng chỉ trong 2 giây với một nụ cười và một ánh mắt. Giấy báo tử của nó đã được gửi đến tương lai, khi nào nhận thì chưa biết…

Nó bung mình lên, chạy xuống cầu thang, lao như điên ra nhà xe, mười phút sau, nó đã đứng trong siêu thị C.oop Mart, đi tới lui để lựa một cái áo trắng nữ, loay hoay hoài mà chẳng được gì, nó chợt nhìn thấy một chị dắt theo con nhỏ, nó đi đến gần và hỏi.
Chị ơi, em nhờ chị một tí được không chị ?
Người đàn bà quay sang nhìn nó và gật đầu kèm câu trả lời.
Ừ, được em, có chuyện gì vậy ?

Dạ chẳng là em mua áo cho bạn gái em í chị, nhưng em không biết size để mua, chị giúp em được không ạ ?
Người đàn bà ngẩn tò te một chút, rồi mỉm cười nói.
Nhưng chị cũng có biết bạn gái em thế nào mà giúp mua ?

Dạ em có chụp hình bạn gái em đây ạ, chị xem thử có đoán được không ạ ?
Chị cúi xuống nhìn vào điện thoại nó, suy nghĩ, ước chừng rồi phán.
Chị thấy bạn gái em cũng mi nhon đó, em mua size S hoặc M cũng được, nhưng chị nghĩ S thì sẽ hơi chật.
Nó nhìn chị, rồi lại nhìn hình của Lan và ngẫm nghĩ gì đó. Nó lại nhìn chị và cám ơn rối rít.
Hi hi, dạ cám ơn chị nhé, không có chị giúp chắc em cũng không biết gì mà chọn.

Ừ không có gì đâu em
Nó cám ơn rồi chạy ù qua chỗ người ta treo áo sơ mi, chọn tới chọn lui nó cũng chọn được một cái, củ chuối thật, chọn mãi mới được 1 cái, chắc gu nó khác người nên chọn cũng lâu. Nó tự diễu mình như vậy.

Cầm cái túi bước ra khỏi siêu thị, nó treo trên móc treo chứ không để trong yên, nó trân trọng cái áo như không muốn chà đạp cái áo vậy. Về trường gửi xe rồi lên lớp, nó giấu cái túi và hộc bàn và ngồi im tại chỗ của mình, lúc vào nó nhận được ánh mắt sắc lẹm của ông thầy Xác Xuất Thống Kê. Nó lại bâng quơ nhìn cái áo xanh của nàng, lại nghĩ xem sẽ nói gì khi gặp nàng đây ?

Rồi tiết cuối cùng cũng hết, nó ngồi im tại chỗ, cố gắng lấy những thứ trên bàn bỏ vào giỏ một cách chậm nhất có thể, nếu ai từng chơi với nó sẽ thấy, lúc này nó như bị quay chậm 8x vậy. Thực ra là nó cố tình vậy đấy, nó cố tình để mọi người về hết, nó không dám nhìn vào mặt ai, lại sợ bị rủ đi Cà phê hay ăn cơm nữa thì nhọ.

Nó thấy không gian yên tĩnh, nó nhìn lên, ánh mắt của nó quét lên chỗ của Lan...nó trống vắng… sự hồi hộp, suy nghĩ trong đầu và mọi thứ khác...vụt tắt… nó hụt hẫng… thẫn thờ… chỗ ấy trống vắng ...
 
Chương III : Tình Yêu Đến Có Ai Ngờ

Nó thẫn thờ, vẫn ngồi tại chỗ, đầu óc nó trống rỗng, hết nhìn trần nhà rồi lại nhìn xuống bàn, nó suy nghĩ bâng quơ.

- Lan vẫn giận mình sao ? chắc là vậy rồi… haiz

Nó sắp xếp những thứ còn trên bàn chuẩn bị về phòng trọ, bỗng nó có cảm giác có ai đó đang nhìn mình, ngẩng mặt lên, tí nữa thì tim nó ngừng đập, một màu xanh lè đứng ngay trước mặt, ánh mắt tò mò đang nhìn nó trân trân. Mất mấy giây để định thần lại, nó lắp bắp

- Ơ..ơ… Long tưở...ng .. tư..ở..ng

- Tưởng tưởng cái gì mà tưởng, có chuyện gì mà kêu người ta ở lại, nói đi

Nó luống cuống cả lên, tay chân của nó cứ như đứt cả dây thần kinh và tự động hoạt động không theo điều khiển vậy, nó cứ gãi đầu rồi nhấc lên nhấc xuống.

- hi..hii…

Tiếng cười kéo nó về thực tại, mặt nó đỏ rần rần lên

- À..à… chẳng là Long muốn xin lỗi chuyện hồi sáng… Lo..ng Long không có cố ý

Tiếng cười lại càng rộ lên

- Ông mà cố ý thì tui giết ông…

- À Long mới mua cái áo mới, Long đền cho Lan nè

Nó lôi cái bịch đựng cái áo trong hộc bàn đưa cho Lan, tay nó vẫn còn run run.

- Ơ… ông mua khi nào ?, à .. à lúc nãy vào trễ đó hả ? cái áo chỉ bị dơ thôi chứ có sao đâu ? giặt rồi sẽ sạch thôi mà, tui không nhận đâu.

- Ơ, Lan… Lan nhận đi, Lan không nhận tui biết làm gì với nó ?

Nó và Lan cứ như đang trong một tình huống đóng kịch mập mờ nào đó, cứ đùn qua đẩy lại và đỉnh điểm cho tình huống là một lời chấp thuận.

- Ừ, vậy tui nhận nhé, coi như đây là quà xin lỗi.. Hiii

- Cám ơn Lan.

- Vậy giờ về hen ?

- Ừ về đi

Nó và Lan cùng sánh bước từ phòng học đến chỗ gửi xe, nó vẫn nhìn Lan lưu luyến khi cô nàng tiến vào bãi gửi xe, chào tạm biệt cô nàng rồi nó mới đi về phòng trọ, nó nằm lên chiếc giường cứng ngắc kia mà lăn qua lăn lại, hôm nay nó không còn thấy cái giường cứng nữa, tất cả những điều nó suy nghĩ đều về Lan…

Chiều đến, như mọi ngày nó lại cưỡi con xe thần thánh đi làm thêm ở Q6, tối hôm ấy nó rất vui vẻ, sốt sắng hơn, nhanh nhẹn hơn, lời nói nào của nó với thực khách hay với đồng nghiệp trong quán đều rất cởi mở, tươi tắn. Nó cứ huýt sáo líu lo trong cả buổi làm ở quán… nó vui… rất vui. Âu là tình yêu, huống hồ là tình yêu chớm nở đối với một thằng nhà Quê như nó, trước đây nó cũng thích vài người, nhưng không phải là yêu chỉ là thích, để ý, nhưng rồi mọi thứ chỉ trôi qua nó như dòng nước của con sông trôi qua một bến vắng… cho đến hôm nay, con tim nó đã thổn thức, con tim đã biết đập loạn nhịp…

Cả đêm, nó cứ nghĩ đến nụ cười của Lan, ánh mắt nữa… những thứ đã khiến trái tim nó bị sét đánh banh ta lông, để rồi giờ đây, tim nó đã đập theo một cách khác, đập mạnh mẽ hơn, có sức sống hơn… Chính nó cũng không ngờ, một thằng nhà quê luôn lủi thủi một mình như nó lại để ý đến cô nàng này, thực ra, Lan cũng chẳng xa lại gì với nó, cô nàng hoạt náo của lớp, Lan rất năng động và thuộc vào một trong những cô gái có gương mặt xinh xắn trong lớp nó, trước đây, nó chẳng để ý đến cô nàng, và cũng chẳng để ý đến ai cả.

Trời chớm sáng, nó đã ngồi dậy, đánh răng, rửa mặt xong nó chạy lên tủ quần áo, tìm bộ đồ nào nhìn được nhất, kể từ khi làm thêm, nó cũng có thêm vài đồng rủng rỉnh để mua thêm cái áo, cái quần, mà phải công nhận, mặc những món đồ mua ở đây, nó nhìn nó khác hẳn, cái chất quê của nó đang bị đè xuống, nhiều lúc nó cảm tưởng cái chất quê ấy phải đang căm thù nó lắm, tự dưng lại bị đè xuống một cách trắng trợn.

Vuốt ve mình trong gương, chỉnh thẳng thớm nếp cái áo trắng, thực ra thì chẳng ai quy định gì về việc mặc áo gì đối với sinh viên, nhưng nó vẫn thích cái cảm giác mặc áo trắng quần tây đến trường hơn là diện những áo thun xuề xòa. Tung tăng chạy ra chị Hoa bánh mỳ, nó vẫn cứ như mọi ngày, bánh mỳ là món điểm tâm sáng với nó, hợp túi tiền mà cũng tiện lợi. Mỗi sáng, chị đều chuẩn bị cho nó một ổ bánh mỳ ngon nhất, để sẵn trong ngăn nướng ấm để khi thấy mặt nó chị sẽ làm ngay và trao tay cho nó, chị có một loại tình cảm dạng như tình chị em ruột thịt với nó, từ lúc nó mới vào nhập học, chứng kiến những của chỉ quê mùa của nó…

Nó cầm ổ bánh mỳ đi lên cầu thang đến phòng học, nó hôm nay nó không vội vã, nó cầm ổ bánh mỳ mà đi vào lớp, đến chỗ nó ở dãy cuối và ngồi xuống. Lan vẫn chưa vào lớp, cũng đúng còn sớm quá mà, lần đầu tiên nó để ý đến một người khác, để ý đến cuộc sống xung quanh, nó cứ như đứa trẻ đang trông mẹ đi chợ về để được cho bánh, cho quà vậy đó.

Mọi người cũng bắt đầu vào lớp, nó trông chờ nhưng không thấy Lan tiến vào, nó đứng dậy đi ra lan can, bâng quơ nhìn trời rồi nhìn đất, chợt mắt nó khựng lại. Lan kìa, cô nàng áo trắng ngồi dưới ghế đá sân trường. Nó lao vào chụp vội ổ bánh mỳ rồi chạy xuống 4 tầng lầu, nó đi chậm lại, thở thật nhanh để dập đi trái tim đang đập mạnh vì mệt và đập mạnh vì hồi hộp. Lan đang ngồi đó, chăm chú nhìn vào quyển báo mực tím, trên môi đang ngậm ống hút của hộp sữa, cô nàng đắm chìm trong thế giới của những con chữ, không để ý gì đến xung quanh, ổ bánh mỳ vẫn để trên đùi.

Nó nhẹ nhàng ngồi xuống và tằng hắng

- À… ừm Lan đang ăn sáng hả ?

Lan ngẩng đầu lên, thoát khỏi thế giới của quyển báo và nhìn sang nó, nụ cười lại hiện lên đôi môi và đáp lại nó

- Ừ..hiii Lan mua từ sáng nhưng đi xe không ăn được, phải ăn ở trong trường

Cô nàng nhìn xuống tay nó, cũng một ổ bánh mì rồi lại cười khúc khích

- Hii.ii Long cũng vậy hả ?

Nó cứ như là bị lỗi thần kinh, vẫn chưa hết ngẩn ngơ với nụ cười kia, vội gãi đầu đáp trả

- Ừ… hì hì, ăn một mình buồn quá, kiếm người ăn chung cho vui.

Lan tủm tỉm cười nhìn nó, hai đứa cứ ngồi đó, ăn rồi nhìn nhau, mỗi lần cô nàng lén nhìn lên nó thì cục bánh mỳ đang nuốt cứ như gặp nam châm, không chịu trôi xuống nữa mà lại có xu hướng đi ngược lên trên, vất vả lắm mới thanh toán xong ổ bánh mỳ, phủi phủi những vụn bánh mỳ rồi cả hai đi lên lớp học, chưa có hành động nào xảy ra giữa nó và Lan cả, chỉ có thêm một thói quen, cứ mỗi sáng, nó không còn hấp tấp chạy lên cầu thang nữa, nó dậy sớm, đến trường sớm và chờ Lan để rồi hai đứa cùng ăn ổ bánh mỳ.

Nỗi nhớ nó cứ thế len lỏi dần vào trái tim nó, tình yêu của nó dành cho Lan đang lớn dần lên, tình yêu của thuở học trò ngây dại, ngay cả trong giấc mơ nó cũng mơ thấy Lan nhưng có vẻ trong giấc mơ nó lại dạn dĩ hơn, nó đã dám nắm tay nàng tung tăng trên những địa điểm mà nó cũng chẳng biết là ở đâu ?.

Sáng nay, cũng như mọi ngày, nó chờ Lan đến trường, nhưng ghế đá đó chỉ có mỗi mình nó, giờ học đến gần rồi nhưng vẫn không thấy Lan đâu.

- Chắc là hôm nay Lan nghỉ rồi, không biết sao lại nghỉ nữa ?

Nó thầm nghĩ trong đầu. Chợt điện thoại cảm ứng ghẻ của nó rung lên, tiếng chuông mặc định vang lên trong túi quần nó, nó cầm điện thoại nhìn lên màn hình Lan DT8

- A lô, Lan hả ? sao hôm nay không đi học ?

Nó tuôn ra một tràng câu hỏi với Lan

- Long ơi, hôm nay Lan bị sốt, không đi học được, Long viết hộ Lan giấy xin phép nhé

- Lan đã uống thuốc chưa ? sốt có cao lắm không ?

- Lan không biết nữa, sáng nay mệt quá, mấy đứa bạn nó đi học hết cả rồi.

Nó trở nên lo lắng, lần đầu nó lo lắng cho một người không phải là cha mẹ nó, nó cảm thấy tim mình đang thắt lại. Nó chạy lên lớp, viết giấy xin phép cho cả nó và Lan rồi nó điện thoại lại cho Lan

- Lan ơi, Long mua cháo và thuốc cho Lan rồi nè, Lan ở chỗ nào để Long chạy qua nhé ?

Sau khi cho nó địa chỉ phòng trọ, nó lao lên con xe đạp thần thánh và đạp đi không biết mệt, cô nàng ở cách trưởng khoảng hơn 3 cây số, ở chung với một đám các chị học ở trường cao đẳng gần đó. Đến nơi, nó gõ cửa phòng nhưng không thấy Lan mở cửa, nó lo lắng, gọi điện lại cho Lan, cũng không có bắt máy, nó cầm núm cửa vặn thử, cửa không khóa.

Căn phòng trọ sinh viên, gọn gàng với một gác phía trên và đồ đạc nằm phía dưới, phòng con gái nên dán đầy những poster mấy anh ca sĩ Hàn Quốc, căn phòng còn có mùi thơm thoang thoảng nhẹ nhàng nữa. Nó không thấy Lan đâu, dắt xe sát vào cửa, khóa cẩn thận, nó leo lên gác của căn phòng trọ, Lan đang nằm đó, tóc tai bê bết mồ hôi, đắp chăn nhưng người vẫn rung lên từng chặp, Lan có vẻ như vẫn chưa biết nó đến. Chiếc chiếu phía dưới ướt đẫm mồ hôi của Lan, nóng hừng hực.

Nó lấy tay rờ đầu Lan rồi lại rờ lên đầu mình, nóng quá. Nó chạy xuống dưới, đi vào toilet để kiếm thứ gì đó đựng nước, nó lấy một cái chậu màu hồng, nhỏ nhỏ được treo trên vách phòng tắm, chẳng biết của ai nữa, nó nghĩ đó là chậu để đựng nước rửa mặt hoặc giặt khăn rửa mặt, nó mở bếp ga nấu một ít nước nóng, nó làm chuyên nghiệp đến độ không có gì để phàn nàn, một thân gia đình nghèo của nó đã cho nó những kinh nghiệm sống khá tốt để lo cho bản thân mình, và giờ là lo cho người nó yêu thương. Đổ nước nóng ra chậu, pha nước lạnh cho vừa đủ ấm, nó gặt cái khăn treo trên móc nhà tắm rồi mang cả chậu lên trên gác.

Nó nâng Lan dậy, cô nàng đang sốt cao vẫn mơ mơ màng màng chưa nhận thức được, nó lấy khăn lau mặt cho Lan, lau cả vùng cổ rồi đắp khăn lên trán Lan, chân nó quệt xuống vùng ướt nhẹp của cái chiếu nơi Lan nằm, nó ngán ngẩm bồng Lan lên, di chuyển qua bên cạnh vết ướt đó, chiếc chăn tuột rơi xuống. Người Lan ướt nhẹp, bộ quần áo mặc ở nhà đã ướt sũng ôm lấy da thịt trần trụi của cô gái còn non tơ, phơi phới....
 
Chương IV : Tình Yêu Trong Sáng

Nó khựng lại, người nó cứng đờ ra, nó chẳng suy nghĩ gì cả, chỉ là bất ngờ quá. Cũng đúng thôi, tiếp xúc gần thế này, đây là lần đầu tiên với một thằng trai tơ như nó, làm sao mà không bị hoàn cảnh lấn át. Chợt nó lắc mạnh đầu, rời ánh mắt khỏi những nơi nhạy cảm trên người em, nó đặt em xuống rồi nhìn xung quanh, cái áo nó mua đền cho em được treo trên tường, treo ở một nơi thoáng đãng, chỉ có mỗi mình nó được treo ở cả khoảng không gian rộng như vậy.

Nó đứng dậy, đi đến tủ quần áo, nó cũng không chắc có phải là tủ của em hay không ? nó chọn đại một bộ đồ mặc ở nhà, cũng cùng loại với bộ em đang mặc, nó xuống dưới nhà, lấy dây khóa trong cốp móc khóa vào bánh xe, khóa thể một ổ cùm đĩa phanh nữa, rồi nó đóng cửa phòng trọ lại, nó không muốn ai chợt về và chứng kiến cảnh nó sẽ làm tiếp theo với em.

Nó leo lên gác, dựng em dậy, em vẫn còn thần trí lơ mơ, củ động nhưng không tỉnh, nó lấy hết can đảm cởi cái áo đồ bộ em đang mặc ra, khi cái áo được lột ra khỏi đầu, nó bàng hoàng với đôi ngực sữa trắng muốt, nó phải gồng mạnh hai tay và cắn chặt hàm răng, cố gắng không để mình bị những cảm xúc kia xâm chiếm. Nó giặt khăn, lau sơ người em rồi mặc cho em cái áo mới, em mềm nhũn và nhẹ nhàng tuân theo những động tác mà nó đang làm để mặc áo cho em. Nó đặt em nằm xuống, nắm hai cạp quần của em, tay nó run bắn lên, run hơn là nó đi hái trộm trái cây của bà hàng xóm bên cạnh nhà ở quê nó, quyết định trong đầu dứt khoát, nó nhẹ nhàng nâng mông em lên, kéo chiếc quần thun xuống, em trần trụi, đám lông đen rậm rạp đập vào mắt nó, nó đưa mắt chỗ khác và kéo chiếc quần tuột khỏi chân em. Sau khi mặc quần cho em, nó lấy chiếc chăn quàng ngang qua bụng em, chạy xuống dưới nhà, nó đổ bịch cháo trắng mới mua và bịch thịt kho tiêu nó mua ở hàng cháo, bưng bát cháo và dĩa thịt kho tiêu lên gác, nó nâng người em lên, em lúc này như người lạnh vơ được một luồng hơi ấm nép sát vào ngực nó.

Nó nhẹ nhàng vỗ vào má và gọi

- Lan ơi, Lan… dậy ăn tí cháo rồi uống thuốc nhé.

Em vẫn thiêm thiếp như thế, thỉnh thoảng hơi cử động một chút, nó cứ ôm em như thế, em cứ nép vào lồng ngực nó như thế, phải cả tiếng sau, bỗng nhiên em khẽ trở mình, mở mắt, nhấp nháy mấy lần và nhìn vào ánh mắt nó đang nhìn em. Em không bẽn lẽn, có lẽ không còn sức mà bẽn lẽn, em vẫn còn mệt, ánh mắt em vẫn yếu ớt hệt như đang cố chống chọi với một con cuồng phong đang xảy ra trong cơ thể mình. Nó nhìn em rồi nói nhỏ

- Lan ngủ lâu rồi đấy, Long mua cháo nè, dậy ăn rồi uống thuốc cho khỏe nha

Em không đáp lời nó, chỉ khẽ gật đầu. Nó đút cho em từng ngụm cháo, nó thổi từng muỗng cháo như sợ em sẽ bị phỏng lưỡi, nó cảm thấy em yếu ớt quá, em ăn được hơn nửa chén cháo thì không ăn nữa. Nó lật đật đặt em xuống rồi chạy đi lấy nước và thuốc cho em. Đút cho em uống từng viên thuốc, em không nói gì, chỉ nhìn nó thầm cảm ơn qua ánh mắt, rồi em lại thiếp đi.

Nó ngồi đó, hàng tiếng đồng hồ, nó chỉ giặt khăn và lau mồ hôi trên trán em, đắp khăn lên trán em để mong em không bị cái nóng hành hạ, em vẫn run rẩy trong giấc ngủ, nó thương em quá nhưng chẳng biết làm gì hơn nữa, chỉ chờ đợi để liều thuốc kia có tác dụng và sẽ giúp em trở nên tốt hơn.

Nó dựa lưng vào tường, thỉnh thoảng vẫn làm cái công việc đã như là nhiệm vụ của nó đối với em vậy. Nó thiếp đi lúc gần trưa lúc nào không hay. Chợt mở mắt, nó thấy ánh mắt của em, ngồi đối diện nó, vẫn khuôn mặt nhợt nhạt, nhưng ánh mắt đã có thần hẳn lên, nó vui sướng đưa tay lên trán em để kiểm tra nhiệt độ, đã mát hơn nhiều so với lúc sáng rồi. Em lí nhí hỏi nó, khuôn mặt em dần đỏ ửng lên

- Lo..ng….Long thay đồ cho Lan hả ?

Sau câu hỏi, Em chỉ dán khuôn mặt xuống sàn mà không dám ngẩng đầu lên.

- Ừ... à...ừ… Long thấy Lan đổ nhiều mồ hôi quá, ướt cả chiếu kìa, nên... nê..n

Nó vẫn đang lắp bắp một cách vụng về để trả lời câu hỏi của Lan

- Cám ơn Long nhé

Em như tạo ra một con đường để giải thoát cái nút thắt khó xử lúc này, nó nhẹ nhõm cả tâm trí, nó chỉ sợ em giận nó.

- Lan khỏe hơn chưa ? ăn cháo thêm không để Long hâm nóng lại nhé ?

Em chỉ nhẹ gật đầu. Nó hâm lại cháo và lại đút cho em ăn, lần này em đã ăn được nhiều hơn, vẻ mặt cũng tươi tỉnh hơn, có vài giọt mồ hôi đã rịn ra trán, nó nhẹ nhàng cầm cái khăn lau đi mồ hôi trên trán em. Ăn xong và uống liều thuốc thứ hai, em đã tươi tỉnh hẳn ra, nó ngồi đó, nhìn em, hai đứa chỉ nhìn nhau mà không nói gì. Chợt em nói với nó

- Long.. chuyện này, Long đừng nói cho ai biết nhé ?

Long ngạc nhiên hỏi lại

- Chuyện này ? là chuyện gì cơ ?

- Thì… thì… chuyện lúc nãy…

Mặt em lại đỏ bừng lên, nhìn em lúc này cứ như chưng từng bị cơn sốt nào hành hạ cả.

- À… à… Long biết rồi, sẽ không nói gì đâu

Rồi lại chìm vào khoảng im lặng đáng sợ, hai đứa cứ vân vê tà áo nhìn xuống mặt sàn lâu lâu lại nhìn nhau, mỉm cười. Chợt nó cầm lấy hai tay em

- La...n ..mình..mì..nh … làm người yêu anh nhé ?

Nó gần như thở dốc để nói hết câu này, tim nó nhảy loạn cào cào, đập như muốn phá lồng ngực mà ra, nó đổ mồ hôi rịn cả trên trán, đầu óc nó lúc này chỉ tập trung vào em, chờ đợi…

Em ngẩn người, nhìn nó, rồi lại cúi xuống nhìn sàn nhà, mặt đỏ bừng bẽn lẽn… em như muốn rụt đôi bàn tay về, nhưng nó kiên quyết nắm chặt và giữ ở khoảng giữa hai đứa, như thầm khẳng định cho em biết sự quyết tâm của nó với câu hỏi mà nó mới nói với em. Sau một lúc, em khẽ gật nhẹ đầu, nó mừng rơn lên, trái tim của nó không hề giảm nhịp mà tăng đến mức tối đa, mắt nó sáng ngời lên như kiểu máu bơm thừa vào những tế bào mắt làm cho nó sáng đến cực điểm vậy, nó tăng thêm lực, kéo hai tay em về phía nó, kéo cả em ngả vào ngực nó, em chống cự nhẹ nhàng rồi cũng ngả vào ngực nó. Nó cúi xuống, hôn lên đỉnh đầu em, vừa hôn nó vừa hít mùi trên tóc em, mùi hương dầu gội vẫn còn thoảng, nhưng mùi cơ thể em cũng ngào ngạt không kém, em vừa trải qua cơn bạo bệnh mà ngăn sao được.

Nó cứ ôm siết lấy em làm em hơi khó thở, em lấy tay đấm thùm thụp lên ngực nó, cười nhẹ

- Này..này tính giết người ta hả ? không thở được nữa nè

- Hì hì, anh xin lỗi… tại… tại…

- Tại… tại… mà ai cho gọi anh em đấy ?

- Hì hì, em không đồng ý hả ?

- Không phải, nhưng thấy kỳ kỳ sao sao ấy

- Ừ, lạ rồi sẽ quen mà, cũng như em với anh vậy, lạ rồi quen đấy thôi

Nó lại siết thêm vòng tay, ôm em chặt thêm chút nữa, khuôn mặt em ép chặt vào ngực nó. Ôi hạnh phúc...
 
Chương V : Sóng Gió Ùa Về

Từ lúc đó, đó là tháng tháng thứ bảy kể từ ngày nó bắt đầu nhập học, em và nó đã là người yêu của nhau, tay nắm tay đi qua hầu như hết các cung đường, tình yêu nó vẫn còn trong sáng lắm, chỉ là cái nắm tay trong công viên, cái hôn nhẹ nhàng, những cái ôm sau xe đạp, những lúc thầm lặng bên nhau, những lúc học bài cùng nhau ở phòng trọ của hai đứa, cuộc sống cứ thế trôi qua cho hết năm đầu, tình cảm của hai đứa cũng đã mặn mà hơn nhiều. Nó cũng chắt cóp mua được chiếc xe Wave, tất nhiên là được hỗ trợ phần nhiều từ cha mẹ.

Với ngoại hình cũng khá bắt mắt, khuôn mặt xinh xắn em đi làm thêm ở chuỗi nhà hàng tiệc cưới Nam Bộ trên đường Âu Cơ, em làm chủ yếu là ban đêm, thỉnh thoảng cũng có tiệc cưới vào buổi trưa, nhưng chỉ khi nào chạy ca cho người khác hoặc được người khác nhờ thay thôi. Thời gian ấy, nó hay ghé qua phòng trọ của em, lúc thì để chở em đi làm, đi học, lúc thì chở em về sau ca làm buổi tối hoặc đi học về. Thời gian qua lại nhiều nó thân thiết hơn với các chị ở cùng phòng với em.

Thật là thiếu sót nếu không giới thiệu vào câu chuyện 3 người ở cùng phòng với em, chị Uyên và chị Ngọc học Đại học CN Thực Phẩm ở Lê Trọng Tấn và chị Liên học Cao Đẳng ở trường Cao Đẳng CNTT Tp.HCM nằm trên đường Trịnh Đình Thảo. Trong đó chị Liên và Lan là người cùng quê, được mẹ của Lan gửi gắm để hướng dẫn khi Lan mới lên Sài Gòn đi học. Chị Uyên và Ngọc thì học cùng buổi sáng vơi Lan, chị Liên học buổi chiều nhưng làm bán thời gian cho một công ty gia công bằng tay hình như về hộp giấy vào buổi sáng, mỗi người đều có việc làm thêm riêng và hầu như chỉ gặp nhau vào buổi tối, riêng chị Uyên thì làm tiếp thị bia nên thường là người trở về nhà trễ nhất, có khi là nửa đêm. Chị Liên và Lan ở trên gác và chị Uyên và Ngọc ở dưới và tất cả đều ngủ bằng chiếu chứ không có chiếc giường nào, mà cũng đúng, căn phòng bé tí mà nhét cả cái giường nữa thì chẳng biết để ở đâu ?.

Sáng nay, 30/4 các chị dự tính sẽ nấu ăn tại phòng trọ vì ai cũng được nghỉ,nó thì chẳng quan tâm đến vấn đề đó, Lan gọi nó sang chơi và muốn cho nó một bất ngờ nên cũng chẳng nói với nó về việc này. Sáng nay nó dậy khá sớm, chuẩn bị đồ đạc tinh tươm và chạy sang phòng trọ em, đến nơi mới hơn 6h, khu trọ vẫn còn im ỉm, không có sự ồn ào nào len lỏi vào, ấy là khu phòng trọ trong hẻm này thôi nhớ, chứ bên ngoài được thì đã ồn ào tiếng xe và tiếng người rồi. Nó xuống xe, đi đến và mở cửa bước vào, cửa chẳng khóa, bình thường mọi ngày giờ này chỉ có em ở nhà đợi nó chạy qua đèo đi học thôi, từ ngày nó mua được chiếc xe máy, xe của em gần như bỏ trong xó, đi đâu em cũng nũng nịu bắt nó chở đi, còn nó thì cứ như thằng dở người, vừa mệt, vừa tốn xăng không những chẳng giận mà còn sướng nữa mới chết. Em chỉ cần ôm siết nó sau yên xe, đưa cặp tuyết lê đè lên lưng nó là nó đã đủ năng lượng chạy như điên ngoài đường cả ngày, thậm chí cơ mặt đã cười rồi còn hạ xuống không được, báo hại tối ngủ mồm mỏi như mất rồi.

Nó bước vào nhà mà chẳng thấy ai, xe cộ thì còn để nguyên đầy nhà, nó đang thắc mắc về mấy chiếc xe thì chợt cửa phòng tắm mở ra… một cái khăn lò ra khỏi phòng tắm, rồi cả một thân hình đi ra khỏi phòng tắm, phải tả làm sao, biết phải tả làm sao ? chắc tui chớt với đoạn này quá, thằng em xuống đi để anh gõ phím, ngồi công ty không có quay tay được nha mày, mày thức dậy là não anh đi ngủ mất đó.

Đôi đồi núi tròn lẳn, không xệ, tròn, khá to và trắng muốt, hai núm không lớn lắm và sáng màu hơn hẳn với vòng tròn tối màu phía bên dưới, cặp eo thon trắng phau được điểm một điểm nhấn là chiếc rún xẫm màu hơn. Chùm lông ở ngã ba được tỉa tót rất đẹp, cứ như một mũi tên đang chỉa từ bụng xuống phía dưới tâm điểm kia, thần kinh của nó đình trệ, mắt nó mở căng nhưng không chớp được, ngoài đặc điểm nhận dạng là chùm lông kia thì các thứ khác nó đều không quen thuộc, nhưng chùm lông của em,trí óc nó lập tức lên chế độ tua lại khi nó thay quần cho em chùm lông này không giống như vậy, hoàn toàn không giống, vậy ai đây ?, trống ngực nó gõ thùm thùm...
 
Chương VI : Lần Đầu (Thượng)

Nó vẫn cứ đứng như trời trồng ấy, chân được chuyển sang vật liệu xi măng, không thậm chí còn cứng hơn ấy cứ, nó cứ ngó trân vào cái cơ thể tràn trề nhựa sống kia, cô gái thì vẫn lau khô tóc mà không biết mình đã chuyển nghề sang làm người mẫu khỏa thân rồi. Nhưng rồi chuyện gì đến nó cũng phải đến, nó nhẹ nhàng xoay lưng lại, tính nhẹ nhàng chuồn êm ra cửa và xem như không có chuyện gì. Nhưng hỡi ôi, trời nào có dung tha cho kẻ gian như nó, mặt nó vừa xoay ra cửa, còn chưa kịp nhấc chân thì đã nghe một tiếng nói lạnh lùng.

- Đứng lại.

Tiếng nói nhỏ nhưng dứt khoát, bén nhọn, làm cho lông tay, lông chân cũng như tóc mai nó dựng ngược cả lên. Nó xoay lại rồi lắp bắp.

- E...m. e...e...m không biết là chị ở nhà n...ên….

- Vào không gọi cửa, xông vào vậy mà bảo là không biết ?

Chị Uyên đã quấn tấm khăn lớn dùng lau đầu lúc nãy quanh người, cái khăn to ấy che quá được cặp đùi, gần tiếp giáp với đầu gối của chị. Nó cứng họng biết nói làm sao đây.

- Nói mau, đến lúc nào ? thấy được gì rồi

Giọng chị càng về cuối thì lại càng đanh thép hơn

- E...m..m..m e..m

- Em út gì ? nói mau, khi nào ?

- E...m mới bước vào thôi chị ạ… chưa thấy gì cả.

- Xạo, mới lớn mà xạo rồi, rõ ràng chị thấy bóng của cậu quay lại rồi đưa lưng vào trong vậy chưa quay cậu nhìn vào đâu ?

- Em...e...m

- Vẫn còn muốn chối ? nói mau ?

Nó bực mình, lỡ thôi mà có phải cố tình đâu ? sao cứ làm như tội lỗi là của nó vậy ?

- E thấy hết trơn rồi, từ trên xuống dưới, rồi đấy thì sao ?

Nó hằn học với chị. Rồi bỗng nhiên, tim nó quặn thắt lại, chị Uyên sững sờ nhìn nó rồi hai hàng nước mắt chảy ra, cứ từng giọt thay nhau tiếp đất như vận động viên nhảy dù khỏi máy bay mà quên đeo dù vậy, tiếp đất rất chi an toàn.

- Cút, ra ngoài, mau

Nó không nhìn chị nữa, nó lủi thủi đi ra ngoài, đứng bên ngoài suy nghĩ mông lung, rồi lại chợt nghĩ về hình ảnh nó vừa thấy, suy nghĩ để như sợ hình ảnh đó sẽ phai đi trong mắt nó vậy, nhưng rồi nó cũng lắc mạnh đầu để bỏ đi ý nghĩ đó. Nó không muốn có lỗi với chị, với em.

Rồi em và hai chị Liên, Ngọc cũng đi chợ về với một mớ lỉnh kỉnh trên tay, nó ngạc nhiên nhìn em, em nhí nhảnh như cô bé hãy còn teen à mà vẫn còn teen đấy chứ 19 tuổi, thật đẹp cho lứa tuổi này. Em than thở với nó và xòe đôi bàn tay đỏ tấy vì xách đủ thứ nặng trịch. Nó cầm bàn tay em, tay nó vẫn còn run nhẹ vì chuyện lúc nãy, nó hỏi :

- Sao không nói với a qua sớm để a đi theo xách phụ, bữa sau kiếm cái giỏ lớn lớn mua xong bỏ hết vào đó xách sẽ không bị đau tay.

Nó cầm tay em, hôn lên các vết đỏ trong lòng bàn tay, đau xót nhìn vào mắt em, em thì chỉ cười tươi đáp trả nó.

- Không sao mà, tí nữa sẽ hết thôi

Chợt nó nghe tiếng chị Ngọc

- Thôi tao gớm hai đứa bay quá chừng đi, con kia đi vào mà làm đồ kìa, còn đứng đấy mà tư tình à ?

Em cười híp mắt chạy vào trong nhà, nó vẫn còn ngại, chưa dám vác mặt vào trong nhà, nó sợ lại thấy ánh mắt của chị Uyên. Nhưng rồi hình như ghét của nào trời trao của nấy đấy, chị Uyên xuất hiện ngay cửa và nhìn nó rồi nói.

- Đứng xớ rớ đấy hoài, vào chặt thịt rồi băm thịt cho chị này

- Dạ

Nó lí nhí đáp trả lời chị rồi đi theo vào trong nhà, mặt nó cúi gầm xuống đất không dám nhìn lên, chính cái sai lầm đó mà nó mắc tiếp thêm một cái va chạm nữa, bỗng dưng nó đập mạnh vô tấm lưng chị Uyên, sẵn đà đang đi tới, thằng nhỏ vẫn còn cộm trong quần được dịp ịn lên mông chị ấy, nó như muốn chẻ cái khe ra mà chui vào, gớm thật, cu chứ có phải dao đâu mà tả nghe khiếp thật. Nó thấy chị rùng mình, rồi chị quay lại nói với nó.

- Này, bỏ cái mặt đưa đám ấy đi nha, chuyện này lộ ra thì em liệu hồn

- Dạ..d..ạ

Nó lắp bắp trả lời chị, rồi lại tiếp tục đi vào, chị Uyên coi như chuyện vừa xảy như không có. Được gỡ bỏ rào chắn, nó nhẹ nhõm hơn, lăng xăng vào chặt thịt và băm thịt, một ít để nướng và một ít thì để làm gì đó mà nó cũng chẳng biết. Thỉnh thoảng nó cứ nhìn trộm sang chị Uyên đang ngồi dưới cái gờ của bàn để bếp ga, mà sao không nhìn cho được, chị Uyên đang ngồi chồm hổm trên nền nhà, cúi đầu lặt rau và gọt củ quả, thỉnh thoảng nói chuyện với mấy chị đằng sau nhưng không có nhìn lên, cái áo thun chị mới thay đã góp phần phô trương bộ ngực tròn lẳn mà nó đã được dịp chứng kiến lúc nãy, ánh mắt nó cứ xoáy sâu vào khe của cặp ngực của chị, nó nuốt nước miếng khan ừng ực.

Đồng thời với việc nhìn lén xấu xa ấy, thằng em của nó đã trỗi dậy trong quần con, độn lên một cục, thằng em được che chắn bởi vách của hộc đựng bình gas, nó còn không dám quay lưng lại khi được hỏi một chuyện gì đó từ mấy bà chị phía sau nữa.

Bỗng dưng, nó liếc xuống và thấy chị Uyên đang nhìn chằm chằm vào thằng em của nó, chị không nhìn lên, không nhìn chỗ nào khác mà lại nhìn thằng em của nó. Nó căng thẳng đến cực độ, thằng em đang thực sự căng cứng, nó mang đến cảm giác đau thốn cho thằng anh, nó cố chuyển động thật tự nhiên và giấu dần thằng em vào trong hộc bình gas, nhưng sau đó nó mới biết đó là sai lầm của nó, chính vì cái hộc đó chỉ cao đúng bằng khoảng cách từ đất đến thằng em, nên khi đẩy sát vào thì thằng em lại bị cọ lên trần hộc đựng bình gas.

Đang sẵn tư tưởng từ việc nhìn lén ngực của chị Uyên cộng thêm thấy chị nhìn lén thằng em mình, điểm cao trào được đẩy lên rất mạnh khi hình ảnh lúc nãy ùa trở về trí não nó, giờ còn bị ma sát mạnh thế này, và rồi cái gì đến cũng phải đến, người đó cứng đờ lại, gồng cứng từ chân lên đến đầu, hai tay nó mười ngón bấu chặt và trần bê tông, người nó rung lên, tần suất từ nhẹ cho đến mạnh, thằng em phía dưới, đang đi đến đỉnh điểm, thời gian chết người nhất chính là lúc cảm giác lên đỉnh điểm, không kìm nén được nữa, người nó tự gập lại rất nhanh rồi lại đứng thẳng lại, nào thì buồng bơm, buồng đốt gì đều làm tốt ráo công việc mà nó phải làm, hàng loạt đợt bắn tinh trùng được khai hỏa bởi thằng em của nó, nó phải dùng tư tưởng của mình, gồng cứng lại để không gập người hẩy hẩy như khi đàn ông xuất tinh. Nó rung lên bần bật, rất may là phía sau nó, mọi người vẫn chăm chú làm việc của mình, chỉ mở miệng nói chuyện với nhau thôi.

Tuy vậy, việc đó không thể nào qua mắt được bà chị đang chăm chú nhìn lén bên dưới, chị Uyên đang nhặt rau, chuẩn bị liếc mắt sang nhìn vào cậu em của Long, chợt chị thấy người Long đang rung lên, chiếc quần của Long tố cáo nó rõ nhất, nó rung bần bật, rồi chị thấy nó gập người lại, chị chợt hiểu ra chuyện gì đang xảy ra với Long, hai đùi chị chợt kẹp chặt lại, từ sâu thẳm trong cơ thể chị, một cảm giác ùa đến rất nhanh, chỉ tích tắc trong 3 giây đồng hồ, cùng lúc với Long đang rung lên và hẩy nhẹ mỗi lần kia, chị lại như bị cái gì đâm vào háng mình mặc dù đã kẹp chặt. Chị lấy răng kẹp môi mình để không phát ra tiếng, cảm giác ùa về nhanh kinh khủng, chiếc quần thun màu cam của bị đã ướt một mảng bằng hai đầu ngón và vẫn còn tiếp tục loang ra, hai đùi chị kẹp thật chặt với nhau, hai tay chị nắm lại để cố ngăn cảm xúc, và đỉnh điểm của đợt ùa về này là chị lại nhìn sang bên cậu em của Long, lúc này Long đã xuất đến đợt cuối cùng rồi, mùi tinh trùng bắt đầu loang ra, chị Uyên là người ngồi gần nhất, ngay khi mũi chị cảm nhận được mùi tinh trùng, cơ thể chị căng cứng lại, bên dưới háng, dòng nước xả lũ túa ra như mưa, cái quần cam của chị đã ướt đẫm cả một vùng háng, chị rung lên bần bật như người lên kinh phong, nhưng nhờ vào chị đã dùng hai tay kẹp chặt đùi mình nên không rung quá dữ dội ra bên ngoài.

Long đang xuất gần đến đợt cuối cùng, nó chợt nhìn xuống xem chị Uyên có thấy hành động của nó không ? và nó đã chứng kiến thêm một hành động nữa, cậu em đang xuất của nó như bị động kinh, chuẩn bị kết thúc đợt phóng thì lại tiếp tục lên cơn co rút, tinh trùng của nó tiếp tục được hút ra khỏi bìu tinh và bắn thêm vài đợt nữa, cho đến khi nó có cảm giác nhói đau ở phía trong do co bóp không ăn khớp giữa các cơ và lệnh từ thần kinh trung ương trả về.nó vẫn nhìn chăm chăm vào những cái rung của chị, vẫn đang xuất thêm trong khi cơn đau nhói đi qua, tư tưởng của nó còn bị khủng bố hơn nữa, khi bên cạnh chân của chị, chảy ra một dòng nước màu trắng, nhẹ nhàng chảy vòng theo bàn chân chị, tim nó đập hết công suất, nó như choáng váng với hình ảnh đó.

Và rồi, sau cơn rùng mình như bạo động ấy, chợt chị nhìn lên, bắt gặp ánh mắt của nó đang nhìn xuống, chị lại nhìn xuống thấy dòng nước đang chảy len theo bàn chân mình. Chị vụt đứng dậy đi vào toilet. Để lại nó đứng ngoài với một ổ tinh trùng đang lúc nhúc trong chiếc quần con kia. May phước cho nó, nó mặc quần đen tối màu, tuy đã thấm ra ngoài nhưng không dễ dàng thấy vết ướt. Chợt nó nghe tiếng em bên cạnh tai, xoay sang nó thấy em đang nhìn nó...
 
Chương VII : Lần đầu (trung)

Nó điếng người, hồn vía như xuất khỏi xác bay lên mây, em đã thấy những hành động vừa rồi của nó rồi chăng ?. Tâm can nó nổi lên một nỗi niềm và một viễn cảnh về tương lai đen tối, khi em hận nó và bỏ nó ra đi.

Nó xoay sang em, cười một nụ cười công nghiệp đạt chuẩn ISO rồi nói

- Nhìn gì đó ? mặt anh dính nhọ à ?

Em nhìn nhìn nó rồi tỏ ra vẻ quan tâm hỏi

- Anh sao thế ? anh bị ốm hả ? em thấy anh đứng băm thịt sao mà run bần bật như sốt rét vậy ?

Nó thở phào một cái thật lớn trong lòng, hóa ra là vậy.

- Ơ sao là sao ? anh đang băm thịt mà, ko rung bần bật thì để cho em rung hả ? hì hì

Em nhéo nó một cái rồi ôm một đống rau cải đi đến chạn rửa bát, em tung tăng vẫn nở nụ cười tươi trên môi, nó nhìn em ái ngại và quay lại với thực tại bản thân mình, nó thấy như vậy là quá không ổn, mùi tinh trùng đang lan dần ra không gian, khổ nỗi toilet chỉ có một cái, mà chị Uyên đang ở trong đó rồi, bỗng chị Uyên gọi

- Liên ơi, tao nhờ tí, mày lấy cho tao cái quần thun ngắn đi

- Làm gì mà thay quần con quỷ, ỉa trong quần rồi hả ?

Cả phòng cười rộ lên

- Ỉa vào mặt mày, cái bồn cầu ướt nhem, tao ngồi lên ướt hết cái quần rồi nè

Chị Liên đi lấy quần rồi đưa vào nhà tắm cho chị Uyên, nó cứ vờ như không để ý đến nhưng thực ra thì mọi thứ đều không qua khỏi mắt nó. Chị Uyên thay quần xong, đi ra, liếc nhìn nó khi lướt qua rồi chị lấy khăn lau vết nước còn trên sàn nhà. Ngay lập tức nó đi vào trong toilet, không dám xoay mình để đi, nó lướt nhanh nhất có thể, cánh cửa nhà tắm vừa đóng lại, nó nhanh như cắt lột cái quần dài ra, cái quần con màu sô cô la của nó thấm đẫm tinh trùng, ướt nhoe nhoét. Nó lột cả quần con ra dự tính rửa ráy cho sạch sẽ, cu nó bây giờ cứ như là con trinh trùng khổng lồ chết giữa đám chất độc màu trắng sữa vậy.

Khi cúi xuống múc nước, chưa kịp xối lên mình, mắt nó lướt qua cái chậu nằm trong góc nhà tắm, cái quần màu cam ướt sũng vẫn còn nằm đó, kèm theo cái quần là cái quần lót màu trắng sữa được cởi kèm và dính chung với cái quần đùi màu cam. Đầu nó như choáng váng, những hình ảnh ban nãy của chị lại ùa về, cậu em lại tỉnh giấc trong khi mình mẩy vẫn còn bị chất độc bao vây. Nó nhìn trân trân vào cái thau một lúc, rồi như rất khó để quyết định, nó thò tay cầm cái quần màu cam và cả cái quần lót màu sữa lên, mắt nó vẫn cứ nhìn trân trân vào đó. Tay nó từ từ đưa cái đáy quần lót lên mũi, nó hít thật mạnh, ai không biết chắc tưởng nó đang dùng mũi để hút thứ gì đó, bàn tay trái của nó đã nắm lấy cậu em lúc này đã đội nón mũ sẵn sàng xung trận rồi.

Tay trái của nó vẫn sóc càng ngày càng nhanh, mũi của nó bây giờ đã quen với cái mùi ngai ngái và hơi tanh nhẹ kia, giờ cái mùi đó lại là trợ lực tinh thần cho cậu em của nó, cứng như thỏi thép, cương lên hết cỡ, hùng dũng nằm dưới bàn tay đang trượt của thằng anh, cảm giác ào ạt để với nó, lúc này cái quần lót đã dính sát vào mũi nó, đầu óc nó đang tưởng tượng về con chim của chị, nó tưởng tượng từ những hình ảnh cụ thể trong những bộ phim sex mà nó đã coi, ráp ghép với bộ lông hình mũi tên của chị, nó có một hình ảnh khá hoàn hảo để nhắm mắt tưởng tượng trong lúc này, nó tưởng tượng cậu em đang chạy ra vào trong cái lỗ sâu hun hút ấy mà la lên “ đã quá anh hai ơi, đẩy em sâu tí nữa, trong này có cái gì nhìn hay lắm”, bàn tay trái càng sục nhanh thêm và cảm giác sung sướng đang dần tiến lên đến đỉnh, tay nó vẫn sục, khi người nó trân cứng lại như khi đứng ngoài bếp gas tay phải nó như có động lực nào đó, đưa đáy chiếc quần lót vẫn còn dính trên chiếc quần đùi màu cam kia xuống trước đầu của cậu em sẵn sàng đón nhận những dòng tinh nóng bỏng mà cậu em sẽ phun ra, không có gì ngoài dự định, khi đầu và suy nghĩ của nó ù đi, cậu em phun ầm ầm những dòng tinh trùng nóng hổi lên đáy quần lót của bà chị Uyên, nó cảm thấy sướng, sướng nhất trong các lần thủ dâm trước đây, cảm giác đến mãnh liệt làm nó gục xuống, người nó vẫn còn tê rần rần, tay chân vẫn chưa lấy lại đủ cảm giác, đầu óc nó vẫn cứ ong ong, khi cậu em giật đợt cuối cùng cũng là lúc tiếng Lan vang lên

- Anh ơi, anh bị sao hả ? sao lâu vậy ?

Nó định lên tiếng trả lời, nhưng lúc này nó mở miệng mới biết, nó đang lạc cả giọng, nó khẽ e hèm rồi trả lời em.

- À… à… tự dưng anh bị đau bụng quá, không sao đâu

Lan cũng không hỏi thêm, nó thở phào nhẹ nhóm, hú hồn. Lấy tay gạt tinh trùng đang dính trên đáy quần lót xuống toilet, nó nhìn lại khi không thấy còn dấu vết gì thì mới để cái quần về chỗ cũ trong thau. Rửa ráy và giặt cái quần con, nó lau tinht rùng trên chiếc quần dài, chỗ mà bị thấm tinh trùng ra ngoài, nó tặc lưỡi, ướt quá không mặc lại được, nó lấy chiếc quần con nhét vào trong túi để tí nữa ra xe bỏ nó vào trong cốp xe, nó mặc chiếc quần tây và ở bên trong hoàn toàn trụi lủi.

Bước ra khỏi toilet nó vẫn thấy không được tự nhiên, nó đã xả chiếc áo sơ mi đang mặc ra khỏi quần để che đi phần cộm lên vì không có quần con bên trong, nó nhanh chân đi ra ngoài, rồi thả chiếc quần con vào trong cốp xe. Quay trở vào, nó cố gắng bình tĩnh tỏ ra bình thường trước mọi người, nó không dám tiếp xúc quá gần với ai, thỉnh thoảng nó và chị Uyên vẫn nhìn lén nhau, rồi ánh mắt cả hai lại rụt về, chị Uyên thì có vẻ dạn dĩ hơn khi nhìn nó. Rồi việc nấu ăn cũng xong, mọi người dọn thức ăn ra chiếc chiếu được trải dưới nền nhà, mỗi người lăng xăng mỗi việc, người bưng thứ này, người bưng thứ kia.

Có vẻ như công việc nấu nướng đã làm cho cơ thể của 4 người con gái trở nên nhớp nháp, trước khi vào bàn tiệc, mỗi người đều tranh thủ đi tắm, thay bộ đồ khác rồi mới ra ngồi quây quần bên chiếu. Chị Uyên lấy đồ đi tắm cuối cùng, chị cởi chiếc quần màu xanh, không có quần lót bên trong vì lúc này chị Liên không lấy quần lót cho chị Uyên, mà chiếc quần lót của chị thì đang nằm trong thau rồi. Móc chiếc quần lên giá, chị chợt nhớ đến cái quần màu cam của mình, nó bị mấy bộ đồ mặc ở nhà của chị Liên và chị Ngọc phủ lên, chị Uyên tính giặt sơ qua rồi mang phơi luôn, vì cái quần đó nó không có dơ, chị mới thay lúc sáng thôi, cầm cái quần trên tay, chị lấy tay lột chiếc quần lót ra khỏi cái quần đùi, ngón tay cái của chị vô tình đặt lên đáy của chiếc quần lót để lấy đà lột nó ra, các thần kinh cảm giác trên ngón tay cái làm việc cực kỳ nhanh nhậy, chị cảm thấy nó nhớt nhớt, đưa ngón tay cái lên mũi ngửi, chị giật mình, nó là mùi tinh trùng, không phải là mùi của dâm thủy mà chị tiết ra lúc này, vậy là..., vậy là… thằng Long…

Háng chị bị luồn một cảm giác như lúc chị thấy Long xuất tinh cạnh bếp, con chim của chị nhanh chóng ướt đẫm, nó nhột nhạt và vô thức chị thò tay xuống dưới hàng, chà mạnh lên hạt le, chị cắn mạnh hai hàm răng với nhau để không phát ra tiếng rên sung sướng, tay phải của chị cũng không vô dụng, chị đưa đáy chiếc quần lót lên mũi, hít lấy hít để mùi tinh trùng còn ngai ngái kia, tay trái chị làm việc trên hạt le càng lúc càng nhanh, rồi bỗng chị quỳ thụp xuống, từ trong háng chị, một vòi nước phun phùn phụt ra ngoài kèm theo những cơn co giật và tiếng nấc được kìm nén của chị, cơ thể chị lại rung lên. Cơn sướng qua đi, chị giặt cái quần màu cam bằng nước không còn chiếc quần lót, chị không giặt, chẳng biết chị đang suy nghĩ điều gì ?.

Nó chạy đi chở 1 két bia và mấy chai nước ngọt về, khi nó bưng két bia và nước ngọt vào thì chị Uyên lên tiếng

- Ơ… lâu rồi mới có một ngày chị em tụ họp, dẹp hôm nay bia hết không ai được uống nước ngọt.

Chị Liên phản đối

- Ai uống bia cho lại mày, với lại tao không uống được bia

Chị Uyên lại mạnh lời

- Dẹp chơi chán chết, uống bia hết tao quyết định rồi.

Và thế là cuộc chơi toàn bia, em và chị Liên đều không biết uống bia, bị ép thì chỉ nhắp môi, còn nóthì phải uống cho cả em vì em uống không được, cứ 2 ly thì nó được uống giúp em 1 ly, chị Ngọc thì có uống bia nhưng tửu lượng cũng không khá hơn là mấy, trong cả bọn chỉ mỗi chị Uyên và tôi là còn bám trụ được đến cuối buổi tiệc, nó chỉ trụ được thêm vài ly sau khi mọi người đã xỉn, nó dựa lưng vào tường mà chìm vào giấc ngủ, chị Liên, chị Ngọc đều leo lên trên gác ngủ, em nằm bên cạnh nó đầu em kê sát với góc tường, quay chân về phía nó. Và chị Uyên vẫn ngồi đó khi nó gục xuống...
 
Chương VII : Lần đầu (trung hạ)

Nó bị đánh thức bởi cảm giác nào đó đang len lỏi trong cơ thể nó, nó đang mơ mình đến một thế giới thật đẹp, toàn những nàng công chúa đẹp lộng lẫy trọng bộ váy trắng, vụt một thoáng, nó lại mơ đang hì hục làm tình với một nàng công chúa trong số ấy, nó đang nhắp rất nhiệt tình, có cảm giác cậu em của nó đang căng lên hết cỡ để dẹp hết các rào cản trên con đường tối tăm toàn thịt mềm và nóng ấm kia, cảm giác sướng đến với nó rất chân thực, bỗng nó cảm thấy cậu em truyền về cảm giác đau, cảm giác này nhói lên, chỉ chốc lát rồi lại được át đi bằng cảm giác sướng đang lan tràn và lên cao kia, rồi lại một lần nữa, cảm giác đau ấy lại truyền về trung tâm bộ não, mắt nó chợt mở bừng ra, nó đang ngửa đầu nhìn lên trần nhà.

Không gian tối om, chỉ có ánh sáng từ chiếc bóng đèn ngoài hành lang đang chiếu qua khung gió của căn phòng, nó nhắm mở mắt mấy lần để định thần lại, trí não nó bắt đầu làm việc, nó nhớ cuộc vui đang diễn ra đến lúc tối nhẹm, rồi nó cảm thấy ngà ngà say, và sau đó thì không nhớ gì nữa. Tuy nhiên, cái cảm giác sướng kia vẫn tiếp tục, cảm giác ấy không chấm dứt khi nó tỉnh lại sau cơn mơ, cảm giác ấy rất thực, thực đến nỗi nó không biết nghĩ làm sao nữa, giữa háng nó truyền về cảm giác, hai bàn tay của ai đó đang đặt trên hai đùi của nó, nó ngồi dang rộng hai chân, tạo một khoảng hở ở giữa, nó cảm giác có cái gì đang đập đập xuống bẹn của nó, bề mặt tiếp xúc khá lớn, hầu như bề mặt ấy cứ đập đập vào bẹn nó, nó cúi đầu xuống.

Một màu đen của tóc, hay nói đúng hơn là một cái đầu, đang trồi sụt bên trên háng của nó, lấy cậu em của nó làm trung tâm, và cậu em của nó chính là điểm mấu chốt để kết hợp giữa cái đầu ấy và cậu em nó. Tay trái của nó đụng phải một cái gì đó, trí não nó chưa vội phân tích xem cái đầu trên háng nó đang làm gì, nó nhìn sang bên trái, nó thấy đôi bàn chân và chiếc quần lửng trắng toát, nó nghĩ ngay đến em, vậy là em đang nằm ngủ bên cạnh nó, vậy ai đang làm cái gì giữa háng nó ? nhiều câu hỏi tràn lên, nhưng không vượt qua được cái cảm giác sướng đang dâng lên ào ạt kia.

Cho đến lúc này, ngoài việc ngoái đầu sang trái thì nó vẫn chưa có động tĩnh gì để cho cái đầu dưới kia biết mình đã tỉnh, nó vẫn cứ nhìn trân trân, đầu óc nó ngay lập tức hiện lên hình ảnh chị Uyên, nó nhìn xa hơn về cái dáng người, nó khẳng định đó là chị Uyên, chị đang làm gì vậy ?

- A… a…

Nó chợt rên lên, không phải nó chủ động, đó là phản ứng tự nhiên của nó khi cái sướng đến ồ ạt quá. Chị dừng lại, nhả cậu em nó ra, chị nhìn lên và bắt gặp ánh mắt của nó, chị đưa tay lên miệng ra dấu im lặng, rồi chị lại cúi xuống tiếp tục ngậm và nút cậu em của nó, cái sướng đến nhanh quá, nó sợ sẽ xuất ra mất, phải rồi, thằng trai tơ lần đầu tiên được gái bú cu vả lại người yêu nó còn đang nằm bên cạnh nữa. Nó với tay giữ đầu chị lại, chị nhìn lên nó, nó lắc đầu như ra dấu cho chị không tiếp tục nữa, nhưng chị bất chấp có hiểu hay không ý của nó, chị lại tiếp tục ngậm và nút cậu em nó, và ra chừng còn mạnh và nhanh hơn lúc nãy, chị làm rất nhanh và tăng lực hút, như muốn hút ngay tất cả tinh trùng của nó khỏi bìu tinh, hai tay nó thay vì giữ đầu chị lại thì giờ đã thả lỏng trên đầu chị, thậm chí còn hỗ trợ chị thêm trong mỗi lần lên xuống, và rồi cái gì đến đã đến, chân nó căng cứng, cả người nó gồng mạnh, nó chống hai tay xuống nền hảy mông lên, chị thì vẫn cứ bám sát háng nó và nút thật nhanh, thật mạnh. Nó hoa mắt, tai ù đi, trí não lùng bùng, cậu em nó đạt tới đỉnh điểm sung sướng, truyền lại cảm giác đó cho thằng anh rồi bắt đầu nhả pháo, nó bắn không biết bao nhiêu đợt, bắn mạnh bạo, mỗi lần bắn nó đều hẩy mông của nó lên, kèm trên cái háng là cái đầu của chị.

- A...a….hực

Tiếng rên của nó bị chặn lại làm nó bị nghẹn thở, nó cắn chặt hàm răng để không bung riếng rên đó ra, nó sướng tê cả người. Cơn sướng qua đi, nó ngồi phịch xuống, nó không chống nổi người nữa, nó ngã sang bên phải, nằm ngửa ra sàn nhàn, chị vẫn chăm sóc cho cậu em của nó một cách chăm chỉ. Bỗng chị bò lên trên, cởi hai nút áo của nó và ngậm đầu ti bên phải của nó, nó rùng mình, da gà được huy động toàn bộ nổi rôm trên người nó, lần đầu tiên nó được một người khác giới ngậm vào điểm này, nó hơi nhột nhạt nhưng đồng thời cũng thấy sướng, chị hết ngậm bên phải rồi lại sang bên trái, chị lại trườn lên thêm một chút, ngực chị đã đè lên ngực nó, chỉ cách nhau hai lớp áo, môi chị tìm môi nó, nó lắc đầu tránh né môi chị, nó cảm nhận được miệng nó lúc này, do đã uống bia nên mùi rất hôi, nhưng dường như chị cũng biết điều đó, chị cứ dưa đầu đi theo cái lắc đầu của nó, môi chị vẫn nằm khít rịt với mội nó, chị đưa lưỡi ra, liếm lên môi nó, cái lưỡi của chị tự dưng trở nên cứng hẳn lên và tìm cách tách làn môi đang mím lại của nó. Nó cảm thấy bất lực trước cái lưỡi thể hình kia, nó mềm mà sao lại có sức mạnh kinh khủng như vậy, nó thoáng ngửi được mùi hương cơ thể của chị tỏa ra, nó dần nhả mổi mình ra, hé môi cho lưỡi chị chạy vào.

Như hai con hoẵng mới gặp nhau lần đầu, lưỡi chị mạnh dạn tìm lưỡi nó, đụng rồi hẩy nhẹ để đánh động như con chó đang tìm đối tượng để giỡn vậy, lưỡi của nó dần cũng đáp trả, khi chị rụt lưỡi lại thì lưỡi nó lai vươn lên như muốn kéo lưỡi chị lại, rồi thì cả hai cái lưỡi lại quấn lấy nhau, quấn nhau như chưa từng được yêu thương, quấn nhau như hai sợi dây thép bị quấn lại để làm chặt mối cột vậy, nước miếng thơm ngọt của chị trào sang miệng nó qua chiếc lưỡi, nó nuốt thứ nước ấy ừng ực, nó ngon như nước gạo nấu cơm vậy, chị chống đầu gối xuống nền nhà, hai tay quàng ra sau đầu nó, chị hôn mãnh liệt, tuy không khí dần thiếu đi, nhưng cả hai cũng không ai dám thở mạnh, nụ hôn chỉ có tiếng nhóp nhép chứ không có có thêm tiếng động gì.

Cho đến khi cả hai dường như không còn thở nổi nữa, chị buông nó ra, hôn lên trán nó, chị đưa miêng vào tai nó, nói nhỏ với nó điều gì đó, rồi chị đứng dậy, tuột chiếc quần thun màu xanh ra khỏi chân, rồi chị đi lại quỳ xuống, dùng đầu gối đi lên, vượt qua hai nách của nó, người nó căng cứng sau câu nói của chị, khi chị bước lên khỏi vai nó, đưa háng của chị vào vùng miệng nó, người nó run lên, hai tay đưa lên nắm lấy eo chị, chị cũng rung lên, chị hạ người xuống cho đến khi con chim của chị chạm môi nó, nhưng không để lãng phí thời gian, lưỡi của nó thò ra như con rắn rình mồi trong hang đang lao ra để đớp lấy con mồi.

Nó vẫn đang thăm dò, nó chưa làm điều này trước đây, mặc dù đã coi trên phim rất nhiều lần, lưỡi nó quét nhẹ lên chim của chị, một làn nước nhờn dính trên lưỡi của nó tràn vào miệng nó khi nó đưa lưỡi trở lại trong miệng, thứ nước mà nó chưa từng được nếm, nó nuốt xuống và nhắm mắt cảm nhận, hơi tanh, nhưng kèm theo đó là một chút béo, vị hơi ngai ngái nhưng lại thơm thơm một vị hương nào đó, nó như con nít được ăn kem lần đầu, con rắn lưỡi của nó lại thò ra, xoáy lên quét ào ạt trên khe rãnh của con chim chị, lúc này nó chưa quan tâm tới điều gì khác, nó chỉ muốn lấy thật nhiều thứ nước kia và cảm nhận lần nữa, rồi chợt nó thấy chị giật một cái, giật như bị giật mình vậy, nó vẫn tiếp tục liếm như con nít liếm cây kem vậy.

Rồi nó lại thấy chị giật một lần nữa, nó đưa lưỡi trở lại điểm mà khi nó đi qua thì chị bị giật, và phát hiện ra đó là hạt đậu của chị, nó nằm ẩn mình dưới lớp da bao phủ, chỉ nổi cộm lên thôi, nó dùng lưỡi lách vào làn da đó, rồi cả đôi môi và lưỡi của nó bao phủ ngậm chặt và hút hạt đậu của chị ra, lưỡi nó bên trong vẫn chuyển động liên tục mài lên hạt đậu, chị rung lên, giật giật và hẩy mông tới liên tục, chị lại đè nặng thêm lên mặt nó, cả con chim của chị lại bị đè mạnh lên miệng nó, nó mặc kệ, nó cứ ngậm hạt đậu mà hút mạnh, tất nhiên lưỡi nó vẫn làm tốt nhiệm vụ mài mòn cái hạt đậu đó của chị.

Rồi chuyện gì đến cũng đến, chị bỗng thò tay xuống, nằm lấy một mớ tóc trên đầu nó, chị lại rịt mạnh thêm háng chị xuống miệng nó, nó cảm nhận được sự thay đổi của chị, nó vụt nhớ đến dòng nước mà chị đã tràn ra nền nhà lúc sáng, nó nhả hạt đậu của chị ra, nhanh như cắt hai môi nó ngậm cả con chim của chị, nó hút, nó hút như muốn tìm kiếm xem dòng nước kia ở đâu ?, nó muốn thử mùi vị của nó, và không phụ sự mong đợi của nó, hai đùi chị kẹp chặt hai bên đầu nó, háng và cả thân mình chị rung lên, rung bần bật

- Ư...ư...a.. Chị..r……..a

Một giọng nói bị kìm nén, cực nhỏ nhưng lại rất rõ trong không gian ấy, nó chẳng quan tâm, cái nó quan tâm lúc này là cái dòng nước kia, nó tràn vào miệng, nó nuốt ừng ực, suýt nữa thì nó bị nghẹn, dòng nước ấy tuôn ra như bắn thẳng vào miệng nó với lực bắn khá mạnh, nó nuốt đến ngụm cuối cùng khi chị dừng rung và không còn xuất thêm nữa, nó chậm rãi nuốt ngụm cuối cùng và thưởng thức mùi vị, nó không tanh và nhớt như nước ban đầu rịn ra ở chim chị, nó hơi hăng một chút và thoảng thoảng có vị ngòn ngọt. Chị đổ gục xuống nằm đè lên đầu nó, lăn sang một bên nép sát vào trong tường, chị nằm nghiêng xoay phần hông trắng muốt lên trên, trắng như cái quần của chị vậy. Chợt nó điếng hồn, chị ngả ngang sang một bên được một lúc, Lan bỗng nhiên ngồi dậy...
 
Chương VII : Lần đầu (hạ)

Chị Uyên cũng ngóc đầu dậy nhìn Lan, nó đã ngồi dậy và dựa vào tường rồi, ánh sáng mờ nhạt làm nó nhìn không rõ ánh mắt của Lan, chị bước ngang qua hai đùi nó, ngồi thấp xuống cầm cậu em nó canh ăn khớp và ngồi xuống. Nó điếng hồn thêm một lần nữa, nó không ngờ chị lại liều lĩnh đến vậy, chị dám làm như vậy trước mặt Lan, hay là chị muốn Lan bỏ nó ? một loạt câu hỏi khó hiểu dâng lên trong lòng nó, chủ yếu là về Lan. Cậu em nó chui tọt vào trong chim chị một cách nhẹ nhàng, chim chị đã ướt nhớt rồi, nó cũng bị cái tình cảnh và hành động của chị ảnh hưởng phần nhiều, mông nó tự hẩy lên một chút, nhưng nỗi sợ hãi vẫn còn đó, nó định đầy chị ra thì chị lại đưa hai tay ôm bá cổ nó, thì thầm vào tai nó.

- Con Lan nó bị mộng du, tối nó hay ngồi lên như vậy đó, nhưng nó không có di chuyển, chỉ ngồi thế thôi không có tỉnh đâu.

Sau câu nói nó mới vỡ òa ra, thì ra, chị dạn dĩ dám làm chuyện này là vì vậy, vấn đề đã được giải quyết thì lo lắng của nó lại dành cho cảm xúc mà cậu em đang truyền về, trời ơi, giờ nó mới quan tâm trở lại vấn đề này, lần đầu tiên cậu em nó được chui vào một con chim thứ thiệt, không phải là mơ, không phải là mộng nữa, chị vẫn đang nhẹ nhàng bá cổ nó, mông chị vẫn nhấp lên xuống nhè nhẹ trên cái cọc thịt, miệng chị luồn ra sau tai nó, lưỡi chị rà lên vành tai nó, người nó nổi da gà, nó gai cả người lên, cảm giác sướng từ cậu em truyền về mạnh mẽ đến ghê gớm, cái đầu tù của cậu em đang mãnh liệt xông pha trong âm đạo chị, chị liếm vành tai nó xong rồi nói nhỏ vào tai nó.

- Khi nào ...ra… thì nói chị nh...a, hôm nay không an toàn

Nó gần như chẳng nghe gì nữa, nó chỉ gật đầu đại, tai nó như ù đi rồi, dây thần kinh bây giờ chỉ dành cho một chỗ là cậu em nó thôi. Ngón tay chị se se trên cái núm nhỏ tí của nó, chị kéo ra rồi thả, rồi lại kéo, lại thả, nó như giật mình đùng đùng bởi những động tác của chị. Lúc này, xúc cảm của nó mới quan tâm đến cậu em, nó cảm giác rất khít, có lực hút nữa, và cực nóng, cứ mỗi lần chị ngồi xuống là cái nóng đó nó như thiêu đốt cậu em của nó. Nó bị phân tâm khi chị đưa môi tìm lấy môi nó, cả hai mút lưỡi nhau mà rất nhẹ, không có tiếng động hay chuỵt choẹt gì cả, tất cả chỉ là tiếng thở.

Con chim của chị như có gai phía trong, nó ma sát xung quanh thành của cậu em, nó không quá cứng, cũng không quá mềm, nó cứ như hàng ngàn cọng gai đang bao phủ và ma sát lên thành của cậu em, cái cảm giác đó nó rất mãnh liệt, chị đưa tay xuống dưới, mở nút cái quần tây của nó và kéo nhẹ xuống mông trong khi chị vẫn nhắp đều đặn, chắc chị bị vướng cái đầu kéo của phẹc mơ tuya, nó liếc sang Lan vẫn đang ngồi đó, giờ nó thấy rõ hơn khi nãy, em đúng là đang nhắm mắt. Chị lấy tay xoay đầu nó lại hôn lên môi nó, hai đùi chị vẫn lên xuống đều đặn, chị lại ghé vào tai nó

- Ch...ị sướng….

Nó bây giờ cứ như một con hoẵng đang bị cột lại làm thịt, nó chỉ cố gồng lên để ngăn cái cảm giác đang trào đến thôi chứ bây giờ nó chẳng còn sức mà quan tâm chuyện khác, nhưng câu nói của chị lại làm cho cơ thể nó hừng hực lên, gai ốc nổi khắp mình. Chị rút ra rồi đẩy vào rất nhịp nhàng, có những cậu em đi chệch hướng, tuột ra và bị đè xuống bởi mông chị ụp xuống, chị lại thò tay kéo cậu em về đúng quỹ đạo của cây cọc. Ngồi dựa vào tường, nó được hưởng thụ cái việc mà đáng lý ra người phụ nữ khi quan hệ mới được hưởng, đó là ngồi hưởng thôi đó mà. Rảnh rang đâu có để không được, mắt nó lóe sáng lên như mới nghĩ được điều gì đó, hai tay nó thọc vào trong chiếc áo màu lông chuột của chị kéo nó lên cao, nó móc cả chiếc áo ngực lên phía cổ chị, cặp ngực đẹp như vẽ ùa về trong trí óc nó, hình ảnh lúc sáng nó đã chiêm ngưỡng cặp ngực chị khi chị lau khô tóc. Nó không kiềm được nữa, hai tay bóp nhẹ, hai ngón cái luôn thường trực trên cái núm của chị, nó không quá to, nhưng không nhỏ như của em. Được một lúc, khi cảm giác ùa đến quá mạnh, nó gục đầu vào vú chị, rồi ngậm lấy đầu ti của chị mà mút, nó mút rất nhẹ, nó không muốn làm chị đau, nó nhẹ nhàng chuyển động lưỡi trong miệng để ép lên đầu ti, rồi nó đưa lưỡi liếm quanh đầu ti, rồi nó đưa mũi ủi lên ngực chị, như con heo đang kiếm gì ăn nó ủi ủi vào trong cám vậy.

Hết bên này rồi đến bên kia, hai tay chị ôm chặt đầu của nó, kéo mạnh đầu nó vào ngực mình, nó vẫn cứ công việc đó mà làm, chị vẫn tiếp tục công việc của cái mông, bỗng nó thấy chị nhấp nhanh hơn, chị ôm cứng hai tay sau cố nó thì thào trong cơn sướng đang tới

- Ra cù...ng… chị nha cư...ng

- Như...ng

Nó chợt nhớ chị đã dặn nó không được ra trong chị cơ mà.

- Nhưng… khô….ng ...an… toàn, chị nói mà

Nó thì thào vào tai chị

- Kệ...chi….chị…..muốn...chị….muốn lắm….bắn vào trong Lồn chị đi… chị… chị yêu em

Lần đầu tiên nó nghe chữ Lồn phát từ miệng một cô gái, nó cứ như tác dụng của thuốc kích thích vậy, khoái cảm của nó lại lên cao hơn, nó sắp lên đỉnh, cậu em của nó sắp làm công việc muôn thuở mà nó hay làm rồi.

- Ư...ư...em sắp...em… sắp ra chị ơi

Nó thì thào vào tai chị, giọng nó gần như lạc hẳn đi. Chị tăng nhịp dập lên xuống nhanh hơn, chị kẹp hai đùi vào hông nó, nói đứt quãng

- Ư...ư...ư ch..ờ…..chờ….chị

Chị tăng nhịp nhắp đến tối đa, mọi thứ trong đêm tĩnh mịch chỉ có tiếng nhóp nhép đang tăng dần lên, rồi chuyện cũng đã đến, chị thả mông xuống một cái thật mạnh, không rút lên nữa, nó vẫn đưa đạt thực sự đến cao trào, nó cần một chút nữa, hai tay chị ôm chặt vào hông nó, ghì xuống, chị muốn ấn thật sâu vào trong, cơ thể chị rung lên, hàng chục dòng nước ấm, phủ xuống cậu em nó, cộng thêm việc chị chốt hạ thật mạnh làm phần đầu gù của cậu em chụt tọt vào cổ tử cung, không chui được hết đầu tù, nhưng đã tách cổ tử cung của chị hé ra, cổ tử cung thì nào có chịu thua cậu em nó, nó cố đẩy cậu em ra để khép miệng lại bằng việc ép thêm lực lên cậu em trong cơn co giật để đẩy cậu em ra, nhưng chính việc đó lại mang đến cho nó một phần trăm khoái cảm còn thiếu sót ban nãy, nó chống hai tay xuống đất, cắn tóe máu trên môi, nó nâng háng mình lên, hàng loạt đợt tình trùng đặc như keo bùng lên và bắn ra từ đầu tù của cậu em, nó như bay đâu mất trên trời luôn, hàng chục cái hẩy mông của cả chị và nó, rất nhịp nhàng với nhau, cả hai căng cứng.

Khi những dòng tinh trùng đầu tiên được bắn thằng vào trong tử cung bởi đầu tù của cậu em Long đã nêm ngay ở cửa tử cung, tử cung đang để mở toang hoang ra đó, những giọt tinh trùng với mô men xoắn cực đại bay ra, va chạm vào ngã ba vòi trứng, không phải một đợt mà cả chục đợt như vậy, chị ra trước nó, khi nó xuất thì chị đang chuẩn bị kết thúc đợt ra của mình, chợt chị lại rùng mình, tai chị ong ong lên, phần háng chị đang xiết lấy hông của Long nay lại càng mạnh hơn, chị muốn cậu em của Long đâm cho thủng tử cung luôn

- Ôi...ôi….

Đó là tất những gì chị còn nghĩ được trong đầu, con chim của chị lại thêm một đợt cho bóp nữa, những dòng nước ấm lại tiếp tục phun ra ra, chảy cả lên háng của Long, một phần thì tràn vào trong tử cung đang mở ngỏ của chị, độ ấm của tinh trùng, sự va chạm với thành tử cung và độ ấm của dòng nước của chị đã làm cho chị ra tiếp một lần nữa, chị cứ như trên mây hoài không xuống được, rồi khi cơn sướng mang chị lên đỉnh điểm, chị ngất đi, gục trên vai Long...
 
Chương IIX : Cắn Rứt

Chị bỗng nhiên đổ gục lên vai nó, người chị nhũn ra như không còn sức sống nữa vậy, cậu em của nó vẫn còn nằm trong chim chị chưa tách ra, nó lay chị mấy lần nhưng không thấy chị phản ứng, nó lo sợ, liếc nhìn sang em, em vẫn ngồi đó nhưng vẫn thở đều đều y hệt như người đang ngủ. Nó co chân lại, nhẹ nhàng đỡ chị nằm xuống, với tay lấy ống khăn giấy, nó kê miếng giấy xuống dưới mông của chị, rồi nhẹ nhàng rút cậu em ra, cậu em mềm nhũn thảm bại. Tinh trùng từ con chim của chị trào ra ngoài, khá nhiều, trinh trùng trào ra ọc ọc kèm theo cả bong bóng nữa, chắc là bị trộn chung với nước dâm thủy của chị. Nó nhẹ nhàng đứng lên, nắm lai quần cho khỏi tuột rồi đi vào nhà tắm, thấy chiếc khăn tắm của chị phơi trên móc, chiếc khăn mà lúc sáng nó thấy chị dùng lau tóc. Nó giặt một góc khăn rồi lau cậu em cho sạch, cài cúc quần và chỉnh tề trang phục lại, sau đó nó giặt lần nữa rồi nhẹ nhàng bước ra ngoài trong bóng tối, nó cúi xuống lau con chim của chị, nó nhẹ nhàng lau thật sạch con chim của chị rồi mới nhặt chiếc quần màu xanh nằm bên cạnh mặc lại cho chị, chiếc quần lót phía trong cũng được nó xỏ vào và kéo lên chỉnh tề cho chị, nó chỉnh lại áo ngực và kéo chiếc áo thun của chị xuống, rồi nó nhặt cục giấy rồi đi vào nhà tắm, giặt khăn và bỏ cục giấy vào thùng đựng rác vệ sinh, nó bước nhẹ ra ngoài, ngồi dựa vào tường và bắt dầu suy nghĩ.

Nó chợt hối hận về chuyện đã qua, nó đã không kìm nén được mình, nó đã phản bội em, cay đắng nhất là nó đã làm chuyện đó với người chị cùng phòng thân thiết với em, nó bỗng thấy nó khốn nạn quá. Nó chợt đau đớn trong lòng, ngước mặt nhìn lên trần nhà với ánh sáng le lói, nước mắt trong mắt nó cứ chảy xuống cổ, em vẫn ngồi đó mà nó thấy như xa vời, nó thấy nó không còn xứng đáng với em nữa. Nó là thằng phản bội khốn nạn, bỗng nó sợ phải nhìn thấy em, nó sợ sáng mai đây em thức dậy lại nhí nhảnh với nó, nó sợ…

Nó mệt mỏi sau 4 lần xuất tinh trong cả ngày hôm nay, nó lục tìm chiếc điện thoại trong chiếc túi chéo quai, đã hơn 3h sáng rồi, nó lững thững mở cửa bước ra ngoài, cái lạnh buổi khuya hắt vào mặt nó, nó đóng cửa lại rồi đi ra đầu hẻm, chị tư bán cà phê đã ngồi đó bán khi nào, chẳng có khách hàng ngồi cả, nó ngồi xuống chiếc ghế nhựa rồi gọi

- Chị Tư ơi cho em phin cà phê đen nha chị

- Nhiều đường hay ít đường chú ?

- Dạ chị đừng bỏ đường nha

- Ừ, đợi chị chút nha

Chị Tư lúi húi lấy bình thủy và chế biến phin cà phê cho nó, chị bưng phin cà phê để trên bàn cho nó, kèm theo một ly trà nóng bốc khói.

- Đi đâu giờ này khuya dữ vậy chú ?

- Dạ em nhậu ở phòng bạn chỗ K3 nè chị, say quắc cần câu, giờ tự dưng nó khó chịu ngủ hông được.

- Chết, khó chịu thì phải uống thứ gì chua chua đó cho nó giải chớ, uống cà phê là chết à nghen.

Nó cười nhẹ với chị

- Dạ không sao đâu chị, em cũng quen rồi

Nói vậy thôi, chứ lần đầu tiên nó xuất tinh đến 4 lần trong một ngày, và cũng là lần đầu tiên nó uống cà phê giờ này, dựa lưng vào tường con hẻm, nó ngẫm nghĩ lại toàn bộ câu chuyện trong ngày hôm qua, tâm can nó rối bời, dù biết em không biết nhưng… Nó thấy miệng đắng ngắt…

5h sáng, lững thững trở về phòng trọ của em, phòng đã mở cửa, chị Uyên đang dọn dẹp bãi chiến trường hôm qua, chị nhìn thấy nó, hơi sững lại một chút, rồi cười nhẹ với nó, ánh mắt đã mềm mượt hơn, đàn bà đã yêu hoặc thích rồi thì ánh mắt nó nhẹ lắm, mê ly hơn, nó cũng lăng xăng phụ chị dọn dẹp và bê két bia ra ngoài, không nói với nhau lời nào…

Lan cũng đã tỉnh, mà nói chuyện Lan thì nó cũng bất ngờ về em, nó ngạc nhiên khi biết em bị mộng du, nó tưởng tượng ai không biết, nửa đêm mà ngồi lên thế chắc đứng tim mà chết, em đang đánh răng rửa mặt ở trong toilet, hôm qua uống đến say luôn thì hôm nay sẽ rất khát nước và mệt, chị Uyên tiếp thị bia, nên việc đó với chị nó là thói quen, còn với hai chị Liên, chị Ngọc và Lan thì thức dậy mới là cực hình. Em ra ngỏi toilet với khuôn mặt đờ đẫn, vẫn chưa hết cơn nhức đầu

- Em ngồi nghỉ đi, không quen uống bia nên nhức đầu lắm hả ?

- Dạ, nhức đầu quá hà, hic biết vậy em không uống đâu

- Tí sẽ hết thôi, đợi tí a pha cho e ly nước chanh nhé

- Dạ

Pha cho em ly nước chanh, đợi em uống xong nó mới nói

- Anh cũng hơi mệt, giờ chắc anh chạy về tắm rửa đã, em nghỉ thêm đi, hai chị trên gác khi nào dậy em nhớ cho chị uống chanh nha, chắc cũng bị nhức đầu dữ lắm đó.

Nó đứng dậy quàng cái túi chéo rồi chợt nhớ

- À, nhớ uống nước nhiều vào, uống bia xong thì khát nước lắm

- Dạ

- Lên gác nghỉ thêm một chút đi, a tự về không cần tiễn nè

- Dạ

Em ngoan ngoãn như con cún, đi lên gác và nằm nghỉ. Nó dắt xe ra khỏi phòng, vừa ngồi lên xe thì thấy chị Uyên đang lúi húi hốt rác, cái ky cần tay không có cây nối làm chị phải cúi xuống hốt, chiếc quần màu xanh bên trong không có quần lót đã làm hại chị, phần viền vải nó lọt thỏm vào con chim của chị căng phồng lên với tư thế cúi xuống của chị… Nó thoáng nhìn thấy rồi đưa mắt đi chỗ khác, nó không muốn mình nghĩ bậy nữa. Chưa kịp nổ máy, chị Uyên đã đổ rác xông và đi vào, chị nói

- Em về tắm rửa đi, có mệt lắm không ? hôm khác chị em mình nói chuyện sau

- Dạ

Nó đáp nhẹ rồi đề máy xe và chạy về phòng trọ. Về đến nơi, nó uể oải lao vào nhà tắm, nó tắm táp thay quần áo để gột bỏ đi những thứ đã bu bám cơ thể nó hôm qua đến giờ. Nó nhận được tin nhắn của em, “ Anh cũng nghỉ đi nhé” nó không nhắn lại vì nó biết lúc này e đã ngủ rồi.

Nằm trằn trọc nó lại nhớ đến chuyện hôm qua, rồi nó cũng thiếp đi lúc nào không hay, nó đã ra đến 4 lần, lần đầu tiên cơ thể nó có thể xuất nhiều đến thế, rã rời...
 
Chương IX : Người Con Gái Đau Khổ

Nó ngủ một mạch đến 2h chiều, nó tỉnh dậy vì tiếng chuông điện thoại của em gọi đến. Nó dậy tắm rửa rồi chạy sang phòng trọ của em, mọi người đều đã dậy cả, nố vào trong phòng ngồi như một ông khách VIP vậy, các chị đang dọn cơm ăn bù cho bữa trưa, nó cũng thấy đói. Nó ngồi ăn mà chẳng dám nhìn chị Uyên, nó vẫn cảm thấy cảm giác ngại gì đó.

- Cái thằng hiền dữ ha, ăn gì gắp đi em

Chị Uyên lên tiếng nói với nó

- Dạ, em cũng gắp nhiều mà

- Gớm mày thật đó Long ạ, cứ làm như người lạ không bằng

Chị Liên nhìn nó rồi nói

- Dạ đâu có hì hì

Nó cười trừ, chị Ngọc không nói gì, em thì cứ nhìn nó rồi tủm tỉm cười, nụ cười tươi sáng. Nó cảm thấy mình nhột nhạt, như ai đang chăm chú nhìn nó vậy, nó chợt ngẩng đầu lên, nó chạm phải ánh mắt của chị Ngọc, nhìn nó đăm chiêu, soi mói, dò xét. Như kẻ ăn trộm có tật, nó giật mình, hay...hay… Nhưng rồi nó tự trấn an mình về việc mới nghĩ trong đầu, chị Ngọc thấy nó nhìn cũng đưa ánh mắt qua chỗ khác.

Bữa cơm kết thúc, nó ngồi chơi thêm một chút rồi lại chạy đi làm ở quán. Hơn 9h tối nó nhận được tin nhắn từ một số lạ

- Khi nào nghỉ cưng ?

- Ai vậy ?

Nó nhắn lại thắc mắc

- Chị Uyên nè, khi nào nghỉ chị muốn nói chuyện với em

- Dạ tầm 12h chị ơi

- Ừ chị cũng về giờ đó, e chỗ bán xí quách của ông già chỗ trường Đồng Khởi không ? ở đường Thạch Lam đó ?

- Dạ không chị

- Ừ thôi không sao, em cứ chạy tới trường Đồng Khởi đi rồi chị chạy ra dắt vô hén

- Dạ, mà có chuyện gì không chị ?

- Hay quá ha, hôm qua giờ đầy chuyện nè

- Dạ..ạ

Chị không nhắn lại nữa, nó tiếp tục làm việc cho đến 12h, may là hôm nay không có đứa nào vào hành xác nó nữa, sau hôm 3h nó có nói với ông chủ về việc làm quá khuya không đi học nổi, nên ông chủ treo bảng không bán qua 12h luôn. Nó vừa dắt xe ra khỏi quán thì chị lại điện, nó trả lời và chạy về đường Lũy Bán Bích, tới trường Đồng Khởi nó điện lại cho chị, một lúc sau chị chạy chiếc Atila màu đò chạy ra khỏi con hẻm đối diện trường rồi ra hiệu nó đi theo, nó chạy theo chị qua 2 ngã tư rồi quẹo phải là tới. Quán rải bàn trên mặt đường, bà chủ mang thêm 1 tô xí quách và nước chấm cho nó.

Ngồi đó nhưng không có tâm trạng ăn, chị giục nó

- Ăn đi em, ăn một chút cho nóng

- Dạ

Nó miễn cưỡng ngồi ăn với chị, không ai nói thêm với ai câu nào nữa, nó thì đang hồi hộp. Chị ăn xong đặt hết đồ sang bàn khác, rồi nó cũng vậy. Bàn của nó với chị ngồi xa ngoài rìa, chắc chị cố tình bàn này. Chị nhìn nó một lúc rồi mở lời

- Chuyện hôm qua, chị xin lỗi em, tại chị, tại chị….

- Kh..ô..ng s.a..o đâu chị, em cũng bị mất kiểm soát mà

- Em có khinh thường chị không ? chị trắc nết quá nhỉ ?

- Không có đâu chị, em không rõ nguyên do, nhưng chắc là bị kìm nén lâu quá

Nói xong câu này, nó chợt nghĩ mình cứ như thánh, phán như đúng rồi

- Cám ơn em

Chị nói xong câu đó rồi hai hàng nước mắt lại rơi.

- Em biết không ? hai tháng trước, người yêu chị đã bỏ chị, em biết không ? chị suy sụp, chị oán trách cuộc đời lắm, chị chán ghét tất cả mọi người, cho đến hôm nay, chị cũng chẳng hiểu mình nữa.

- Anh ấy và chị là thanh mai trúc mã, anh và chị đã hẹn cưới nhau vào năm sau rồi đấy, nhưng trớ trêu thật, hai tháng trước chị mới phát hiện anh ta có người khác, mà còn sắp cưới luôn rồi.

Chị lại tiếp

- Lúc trước, chị với anh ấy không có quan hệ với nhau, chị mới chỉ cho anh ấy từ hơn 4 tháng trước thôi, để rồi

Chị lại khóc, nước mắt lại hai hàng, may là ngồi góc tối và chị ngồi ghế thấp nên cụp đầu gói nó che gần hết mặt chị, chưa kể tóc chị cũng là đồng minh. Chợt nó thấy cái cảm giác thương hại, nó nhìn chị, rồi lại nghĩ về những điều chị nói, đau đớn thật, chị bị lừa trước đám cưới, còn lại bị lừa bởi người mình yêu nữa.

- Chị quan hệ với anh ấy khoảng hơn 2 tháng rồi chia tay, từ hôm ấy đến nay chị chỉ tự xử khi bức bách quá thôi. Chuyện hôm qua, là chị không kìm nén được.

- À, mà chị hỏi một chuyện, em phải nói thật cho chị nhé ?

- Dạ

- Hôm qua, hô...m q..ua

Giọng chị như lạc hẳn đi, chị nắm chặt hai tay rồi nói tiếp

- Hôm qua, em đã làm gì với cái quần lót của chị ?

Nó sững người, chị biết rồi ư ? chết rồi, sao bây giờ ?. Nó lắp bắp

- D..ạ...d..ạ, e...m e…..m

Chị chợt bụm miệng cười

- Em em cái gì, có nói có, không nói không, chứ không người ta khinh cho

- Dạ, em ...em xin lỗi chị

- Em là em hư lắm đó, dám làm vậy với đồ của chị.

- Hôm qua, lúc chị ngồi uống, em gục xuống thì chị cũng mệt lắm, tự dưng muốn mượn đùi em để gối một chút, chị thèm cái cảm giác đó, lâu quá rồi. Nhưng khi nằm xuống đùi em thì chị lại nghe mùi ..m..ùi…

Chị ngắt quãng rồi dừng lại. Nó thừa hiểu chị đang nói tới mùi gì

- Dạ..dạ… tại trong nhà tắm…

Chưa kịp nói hết chị đã chặn lời nó

- Xạo, ông là xạo lắm đó, chị thấy cậu đứng ở bếp Gas bắn đì đùng mà dám bảo trong toilet, cậu dám chối không ?

- Ơ, ơ… chị chị..

Chị lại tủm tỉm cười

- Trên đời không có ai như ông, đứng không mà cũng lôi súng ra bắn đùng đùng cho được, làm cho chị qíu hết cả người, thực là lúc đó chị mất cả kiểm soát luôn cơ.

- Dạ…

- Dạ gì mà dạ hoài, đần ông phải cứng cáp lên chứ

- Dạ

- Đó nữa đó

Chị lại cười hì hì, tự nhiên nó thấy chị xinh man rợ, xinh dã man con ngan, nhưng rồi nó tự trấn tĩnh nó.

- Sau khi ngửi được cái mùi đó, rồi chị phát hiện cái nòng súng của em nó trụi lủi ở trong nữa, chị...chị…

- Em biết rồi, vậy chị gọi em ra có chuyện gì cần bàn hả ? em sẽ không nói với ai cả đâu, đây là bí mật nhé ?

- Thách cậu dám nói đấy, chị sẽ chết chung với cậu.

- Hì hì, không có đâu mà, thôi về hen chị, khuya rồi

- Ừ về, nhưng hơn 1h rồi, dãy trọ khóa cửa rồi

- Chị qua phòng e ngủ tạm đi, e ở có một mình

- Được không ?

- Được mà, có sao đâu, em không ngại chị ngại gì ?

- Ừ cũng được, về đi

Rồi nó tính tiền nhưng chị không chịu, nó đưa chị về phòng, nhường cái giường cho chị, nó lôi cái chiếu cũ xuống nằm dưới nền nhà, rồi giấc ngủ cũng kéo đến. Giữa đêm, nó cảm thấy có một luồng hơi ấm, nó như một nguồn phát hơi ấm vậy...
 
Chương X : Lạc Lối

Nó tỉnh dậy, thấy chị đang nằm cùng với nó, đang ôm nó, chị khóc, người chị vẫn rung rung, nó chưa cử động gì, chị vẫn chưa biết nó đã tỉnh dậy. Chị cứ ôm chặt lấy ngực nó, rúc đầu vào nách nó, khóc thút thít...

Rồi bỗng nó đưa tay lên, đặt trên đầu chị xoa xoa như một người lớn đang muốn dỗ một đứa trẻ đừng khóc nữa vậy. Chị ngước lên nhìn nó, đôi mắt vẫn mọng đỏ và ướt át, chị mím môi không nói điều gì, nó cũng không nói. Với tay lấy cái gối kê lên đầu cho cao thêm, nó vẫn vỗ về trên đầu chị…

Một lúc sau, chị ngẩng đầu lên nhìn nó, suy nghĩ gì đó hạ xuống rồi lại ngẩng lên nhìn nó.

- Chị..ch...ị không biết chị làm sao nữa… chị cảm thấy hạnh phúc khi như thế này… có phải chị yêu em mất rồi không ?

- Em..e...m

Nó cũng không biết nói làm sao

- Hôm qua chỉ là sự cố thôi mà, yêu em, chị giỡn em hả ?

- Chị không biết, chị...chị hôm qua, chị rất hạnh phúc, chị cũng chẳng hiểu mình nữa

Hai gọi nước mắt lại lăn ra từ khóe mắt, chảy đẫm xuống làm ướt thêm phần hông phải của nó. Nó cũng chẳng biết nghĩ thế nào, nó bất ngờ với câu nói của chị. Rồi chị dừng khóc, nằm im lìm trong nách nó, không nhúc nhích, nó nghĩ chị ngủ rồi, đang nghĩ bâng quơ rồi sắp chìm lại vào giấc ngủ. Bỗng nhiên chị mím môi ngậm lấy đầu ti của nó, nó rùng mình, lấy tay trái chặn đầu chị lại.

- Chị đừng như vậy nữa… không tốt cho cả chị và em đâu

- Chị ..ch...ị

Rồi chị lại nằm im, người lại rung lên, chị lại khóc, không có tiếng khóc nhưng nó cảm giác được những giọt nước mắt đang rớt trên người nó. Nó lại đưa tay xoa đầu chị.

- Ngủ đi, ngoan nào, mọi chuyện sẽ tốt thôi

Chị ngẩng lên nhìn nó, đôi mắt vẫn đang trào nước ra, mỉm cười nhẹ với nó rồi lại nằm xuống và im lặng, chị thở đều, những giọt nước mắt thỉnh thoảng vẫn rơi trên người nó. Nó không phản ứng mạnh với chị, tuy nó chưa hiểu được nỗi đau của chị, nhưng nó biết nỗi đau đó lớn lắm, nếu là nó, không biết nó sẽ ra sao ?

Nó dần thiếp đi, nó để chị ôm nó như vậy, nó không nỡ… gần về sáng trời lại càng lạnh thêm, nhất là hôm nay nó lại nằm dưới nền gạch, nó cũng chẳng bảo chị là lên giường, nó không muốn đả động đến chị, sợ làm chị tổn thương thêm nữa, nó cũng nghĩ đến ngày mai, nghĩ đến sẽ phải nhìn mặt em thế nào ? nó có còn xứng đáng với em nữa không ?. Trả lời nó là một màn đêm tối đen…

Rồi gần sáng, nó cảm giác nhột nhạt, và cảm giác sướng đó lại len lỏi vào trong não nó, nó cố ép mình bừng tỉnh vì ngay cả khi ngủ, nó cũng tưởng tượng được chuyện gì đang xảy ra với mình. Chị ở bên dưới, nhẹ nhàng, ngậm cậu em của nó, liếm láp, mút như đang mút cây cà rem thơm ngon nhất, nó lại nhắm mắt, cứ giả vờ như đang ngủ, nó không muốn mình tỉnh dậy trước mặt chị, nó không muốn điều này nữa, nhưng nó cũng không muốn ngăn cản chị, rồi chị sẽ thế nào ?, nó cứ giả vờ như đang trong cơn mơ, nó cũng thể hiện mình sướng, như chỉ diễn đạt như là đang mơ vậy thôi, nó không mở mắt, không nói gì ngoài rên rỉ một chút.

- Ư… ư… Lan ơi

Nó cố tạo một hoàn cảnh khác để cho chị phải dừng lại, không tiếp tục cái việc mà chị đang làm nữa, nó không thể ngăn cảm xúc của cậu em hay dập tắt cậu em, nhưng nó có thể tác động lên chị. Đúng như nó nghĩ, chị cứ nghĩ nó đã tỉnh và chỉ giả vờ thôi, nhưng khi nghe xong câu nói gọi, chị chợt dừng lại, nhìn nó rất lâu, nó vẫn cố thở nhẹ dần lại, cậu em cũng dần cởi quần áo, cất nón cối để đi ngủ, không còn hùng dũng như khi nãy nữa. Chị trườn lên, ôm nó, chị thò tay kéo quần thun của nó lên rồi ôm nó, chị cứ hôn lên bả sườn của nó, nó nhột nhưng cố chịu…

- Cám ơn em…

Chị như nói vô thức một mình…
 
Chương XI : Không Tên

Chị cứ thế ôm nó ngủ đến sáng, 5h30 nó tỉnh dậy rồi lay chị

- Chị Uyên, dậy đi

- Ư..ơ oáp… hơ mấy giờ rồi ?

- Năm giờ rưỡi rồi đó, chị dậy vệ sinh rồi về kìa, tí nữa sợ Lan chạy sang đây thì chết

Chị giật mình ngồi dậy, tỉnh ngủ hẳn, chị nhìn nó cười bẽn lẽn rồi chạy vào trong toilet. Cởi quần áo tắm một chút, chợt chị nhớ để giỏ ở ngoài xe, chị gọi ra

- Long ơi, lấy giúp chị cái túi trên với

- Dạ

Chị cũng tự nhiên với nó, chị mở cửa cũng không có ngại ngùng, nó thì nhìn né đi đưa giỏ cho chị, chị cầm giỏ rồi cười tủm tỉm.

- Gớm, ra hì hục trong người ta rồi đấy, còn ngại nữa cơ à ? hi hi

- E..m…

Nó không nói gì thêm, nó quay lưng đi ra ngoài, nó không muốn nhìn chị nữa. Chị tắm xong, lấy bộ quần áo bình thường chị hay mặc để đi trên đường, đến nơi làm chị phải mặc đồng phục như bộ chị đang mặc bây giờ. Lấy cái quần dài và cái quần lót màu trắng ra, chị chợt thấy cái quần lót hôm qua nằm dưới đáy túi của chị, mùi tinh trùng từ cái quần đó tỏa ra trong cả không gian giỏ của chị, chị lại rùng mình, nhưng chị kìm nén rất nhanh.

Sau khi ra khỏi phòng tắm, nó đã dắt xe chị ra ngoài để sẵn sàng cho chị, chị mặc thêm chiếc áo khoác để đỡ lạnh, trời vẫn còn sớm quá, bình thường giờ này chị vẫn đang ngủ nướng, chị làm về khuya nên sáng ngủ nướng hơn mọi người. Chị đi rồi, nó mới vào trong nhà, cất chiếc chiếu nó trải trên nền nhà vào chỗ cũ, dọn dẹp lại căn phòng cho tươm tất rồi nó cũng đi tắm, chờ Lan đến hai đứa ăn sáng rồi đi học. Bước vào nhà tắm, nó đánh răng nên không để ý xung quanh, đến lúc nó cởi áo để tắm thì mới phát hiện trên móc treo đồ có một vật nhỏ nhỏ xinh xinh. Nó lặng người đi, may phước tám đời nhà nó là nó đi tắm, chứ để em đến mà thấy cảnh này thì chắc nó chỉ có nước gì mới rửa được chứ nước Hoàng Hà là không xi nhê gì rồi.

Nó mang cất chiếc quần lót đó vào túi đeo của mình. Sau khi tắm xong và soạn sách vở các môn cho buổi sáng nay thì Lan cũng đi xe đến, em vẫn tươi vui giống như mọi ngày, từ ngày chính thức yêu nhau, hai đứa đã dần bỏ được món bánh mỳ buổi sáng, đã có những lúc cùng nhau ăn những món có nước, ốp la…

Chiều hôm ấy, nó chở em đi làm thêm ở đường Âu Cơ, rồi nó ghé qua phòng trọ để tìm chị, lúc nãy nó thấy chị vẫn còn ở phòng trọ, nó muốn trả lại cho chị cái quần mà lúc sáng nó còn để trong túi đeo, nó gõ cửa phòng trọ

- Chị Uyên ơi

Một lúc sau, chị Uyên ra mở cửa cho nó hỏi bâng quơ

- Gì đó nhóc, sao lại ở đây ? con Lan nó đi làm rồi à ?

- Dạ, em chạy qua trả đồ cho chị, lúc sáng chị quên ở trong toilet

Chị không nói gì, chỉ cười tủm tỉm, chị mặc bộ đồ ở nhà mỏng tang, không nội y, nó còn thấy được hai hạt đậu trên ngực chị đang đâm lên áo đầy khiêu khích, nó bước vào phòng rồi móc cái quần lót đưa cho chị, chị nhìn nó vẫn cười tủm tỉm hỏi

- Có làm gì nó chưa đấy ?

- D...ạ khô….ng có c….hị

- Sao hôm trước lạ...i làm th….ế với cái kia ?

- E..m...e...m

- Em em cái gì mà em em, thôi đưa đây

- Ch...ị…

- Gì vậy ?

- E..m..e...m biết chị đang gặp chuyện buồn, nhưng làm thế này là không đúng, cả hai chúng ta đều không đúng…

- Ừ … chị biết… chỉ là…

Chị trầm ngâm không nói tiếp nữa, nó nhìn chị rồi quay ra ngoài, vừa quay lưng bước ra cửa thì chị nhào lên ôm nó từ phía sau

- Đừng nói gì cả, cho chị ôm em một lần nữa…

Nó đứng im lặng, chị đã mở lời thì nó cũng không gỡ tay chị ra, đôi đồi núi nhọn hoắt đang đâm vào lưng nó, bụng chị thật mềm đang áp sát vào lưng và mông nó, chị để đầu lên sát vai nó, nó thấy chiếc áo thấm ướt từ phía sau… chị lại khóc, những giọt nước mắt nhỏ lên vai nó, nóng…

Nó đưa tay cầm lấy hai tay chị ở phía trước bụng, vỗ vỗ nhẹ lên bàn tay chị.

- Cố lên chị, rồi mọi chuyện sẽ qua, sẽ lại có người yêu thương chị… chị phải tự tin lên

- Ừ… chị cũng mong thế… hôm qua chị đã rất hạnh phúc.. Một đêm yên bình trong vòng tay…

- Em..m

- Suỵt, đừng nói gì cả, chị biết… Lan nó thật hạnh phúc.

Nó không nói nữa, tay nó vẫn vỗ vỗ vào hai bàn tay chị trước bụng nó, chị vẫn đứng ôm nó, hơi thở của chị vẫn phà xuống vai nó, một lúc lâu sau, chị thả nó ra, lấy hai tay lau nước mắt, nở nụ cười tươi trên môi, nó quay lại nhìn chị, lòng nó cũng nhẹ hơn, bỗng nhiên nó đưa tay lên, áp vào má chị, lấy ngón cái quệt giọt nước mắt của chị

- Chị đừng buồn nữa, điều đó không đáng để chị buồn đâu, chị cười nhìn sẽ đẹp hơn

Chị tiến tới, đưa hai tay lên quàng sau ót nó, đưa đôi môi của chị thật nhanh áp vào môi nó, chị lại đưa lưỡi lên tách môi nó, nó khẽ chống cự, rồi lại buông xuôi, chị hôn nó thật nồng nàn, nó cũng vậy...
 
Chương XII: Đưa Em Vào Đời (thượng)

Đêm nay ai đưa em về
Mình em trên hè phố vắng...

Kể từ ngày ấy, thỉnh thoảng chị có đến ngủ nhờ phòng trọ của nó, nhưng chỉ là ngủ trọ, đơn giản là chị làm về khuya và không tiện kêu cửa phòng trọ, và chị cũng muốn ngủ bên phòng nó, chị cảm thấy ấm áp… Tuy nhiên, nó với chị dường như đã trở về đúng vị trí của mình, cả hai có sự thấu hiểu nhau nhưng tôn trọng nhau, nó thì thương cho hoàn cảnh của chị, chị thì trân trọng nó, trân trọng sự thật thà và chung thủy của nó...

Cuối năm nay là nó là em chuẩn bị làm báo cáo tốt nghiệp, dạo này những môn chính đang ép hết thời gian của nó và em, những buổi chiều nó hướng dẫn cho em những kiến thức mà em tiếp thu yếu và ngược lại em cũng thế, cả hai chủ yếu là cùng nhau học ở phòng của nó, nó cũng ngại không ở lại phòng trọ của em để học vì đó là phòng của con gái, nó ở lại ăn dầm nằm dề ở đó cũng thấy không ổn. Chính vì điều đó mà phòng nó bây giờ đồ đạc của em gần như đều có đầy đủ em sinh hoạt, và gần như là ở phòng của nó nhiều hơn, chỉ trừ buổi tối nó vẫn đèo em về bên phòng mà thôi.

Chính vì thời gian ở chung với nhau nhiều hơn, nó có nhiều thời gian hơn để tìm hiểu kỹ về em, em là cô bé sống nội tâm, em rất hoạt bát khi tham gia vào đám đông, nhưng cũng rất mẫn cảm và hay khóc khi có chuyện buồn, những lúc bình thường nụ cười em luôn hiện diện trên môi, khoảnh khắc mà nó thích nhất ở em là lúc em lè lưỡi làm mặt xấu với nó, lúc đó em cứ như là một cô bé con…

Hôm nay, sau buổi kiểm tra hết môn, nó chở em đi ra Đầm Sen, mua hai vé, nó đưa em đi thăm thú Đầm Sen, nó và em tung tăng nắm tay nhau đi qua từng điểm vui chơi trong ấy, em rất sợ khi đến hồ Cá Sấu, em cứ nói với nó

- Anh ơi… nếu em té xuống đây… anh có nhảy xuống cứu em không ?

- Hì hì, anh sẽ nhảy theo và nói con Cá Sấu đó đừng ăn thịt em, thịt em bủng mà tanh rình hà

Em đỏ mặt rồi đánh thùm thụp vào lưng nó

- Anh đáng ghét, có mà thịt anh tanh ấy

Em vùng vằng bỏ nó đi ra chỗ khác, nó chạy theo, nắm tay kéo em rồi quàng tay qua eo em, đưa miệng lên tai em rồi thì thào

- Này...này đi một mình là anh không cứu được đâu nhé

- Xí ứ cần

Em vùng vằng như muốn thoát khỏi bàn tay nó, nó khẽ ghì em lại, rồi em lại ngả vào ngực nó… chiều hôm ấy, nó và em còn đi chơi công viên nước, nhìn em tung tăng giữa những tia nước, nó thấy em thật đẹp. Xế chiều, nó chở em về phòng trọ thay quần áo, hai đứa đi ăn chè Thái trên đường Nguyễn Tri Phương, nó chở em rong ruổi qua nhiều chặng đường của thành phố, em vẫn cứ ngồi sau, ôm nó và mắt lim dim… lâu lâu em còn dí dí lỗ mũi vào lưng nó, hít hà, hít hà.

Hơn 10 giờ tối, nó và em bắt đầu quay về, em ôm mạnh lấy nó rồi nói.

- Tối nay… tối… nay em không muốn về phòng trọ

- Ơ không về ngủ chứ đi đâu, tính chạy vòng cả đêm sao rồi mai lại thành Gấu Trúc sao ?

- Không phải, cái anh này

Em đấm vào lưng nó, rồi lại xoa xoa vết đấm ấy.

- Em muốn ôm anh ngủ…

- Em ngủ ở phòng anh hả ?

- Dạ… em muốn ôm anh ngủ

Em nhắc lại câu nói như sợ nó chưa nghe vậy, nó đưa tay trái nắm lấy bàn tay em, siết chặt… Đến phòng trọ, nó dẫn xe vào, đóng cửa, em đã đi tắm rửa sau một ngày đi chơi mệt nhọc, em cảm thấy người nóng hơn, chắc bị cảm nhẹ do tắm ở công viên nước, em tắm xong đang lau tóc bằng chiếc khăn lớn, nó lấy đồ rồi cũng đi tắm, nó hơi xao xuyến, đây là lần đầu tiên em ở phòng nó qua đêm, nó thoáng nghe em điện thoại cho chị Ngọc để nói tối nay em ngủ qua đêm ở nhà bạn.

Nó đang giội nước để xả xà bông gội đầu thì nghe tiếng em cười khe khẽ, nó lau sơ xà bông trên mặt rồi nhìn ra cửa, nó cứng người khi thấy em đứng đó nhìn nó, bụm miệng và cười khe khẽ, hóa ra nó quên không đóng cửa, nó ở một mình nên thói quen đóng cửa khi tắm hầu như không có, nó cảm thấy hừng hực trong người, nó lại nhớ về cảm giác mà đã gần hai tháng rồi nó chưa từng được thử lại… cảm giác… lập tức cậu em men theo cảm giác của nó mà dương nòng pháo lên, em nhìn không chớp mắt, rồi bỗng nhiên em bịt mắt lại chạy ra khỏi tầm cửa.

Nó tắm xong bước ra thì thấy em ngồi thu lu ở một góc giường, em đang đọc quyền báo mực tím mà em ưa thích, thấy nó ra, em thoáng đỏ mặt không dám nhìn thẳng vào nó. Nó cũng hơi ngại nên không biết nói gì, cầm một quyển truyện Conan rồi cũng nhảy lên giường nằm cạnh em rồi đọc.

Rồi bỗng nó thấy em nhích sát vào nó, cơ thể em đụng vào cơ thể nó, nó thì đang cởi trần mặc cái quần đùi thun. Em bỗng quay sang nó, ôm lấy nó

- Em ...lạ...nh

- Lạnh ?

Nó lấy tay rờ lên đầu em, thôi chết, em bị cảm rồi. Nó để em nằm đó, nó chạy ra trước hẻm mua thuốc Panadon cho em. Lúc nó quay về thì em đã ngủ, có lẽ sự mệt mỏi của cả ngày hôm nay đã đánh gục em, nó không kịp cho em uống thuốc trước khi em đi vào giấc ngủ. Mà thôi vậy cũng tốt, không uống thuốc thì tốt cho em hơn. Nó dọn dẹp sơ phòng mình rồi cũng đi ngủ, nó tắt điện nằm bên cạnh em, nhìn em ngủ thật dễ thương, em cứ ôm lấy nó cứ như để tìm hơi ấm, có lẽ cái mền kia mang đủ cho em sự ấm áp…

Nó cũng mệt nên cũng chìm vào giấc ngủ nhanh chóng, nửa đêm nó cảm thấy mình bị lạnh, nó quơ tay sang bên cạnh để tìm mền như thói quen của người bị lạnh, chợt nó giật mình khi bên cạnh nó trống trơn, nó mở choàng mắt ra, không quá giật mình vì nó đã chứng kiến một lần rồi, em ngồi đó, đưng về phía mặt nó… nó tỉnh ngủ hẳn, nhẹ nhàng bò lên trước mặt em, nó muốn tìm hiểu kỹ hơn cái mà nó đã thấy lần trước, lần trước do hoàn cảnh vồ vập, tuy thắc mắc về em nhưng cũng không thể quan tâm nhiều hơn. Em ngồi đó, hơi thở vẫn đều, mắt em vẫn nhắm trong sơ qua thì giống hệt người đang ngủ ngồi vậy thôi, nó nhìn xuống hai tay em đang buông thõng, nó thấy mấy ngón tay em gồng cứng như muốn bóp một cái gì đó vô hình trong lòng bàn tay, nó xỏ bàn tay của nó vào bàn tay em, em chợt nắm chặt bàn tay nó, rồi tay em rung lên, rung rất mạnh rồi bỗng...
 
Chương XIII : Đưa Em Vào Đời (Trung)

Em mở mắt, ánh mắt vô thần… nó rùng mình lay mạnh em, em bỗng thả tay nó ra và nhào tới vai nó, miệng em cắn mạnh vào vai nó, em cắn rất mạnh như muốn cắn đứt cả miếng thịt trên vai nó vậy. Nó ôm chặt lấy em, cứ để cho em cắn, nó đang suy nghĩ về biểu hiện của em, em bị làm sao thế này ?. Rồi tự nhiên nó thấy em mềm nhũn ra, đổ gục xuống, nếu không có bàn tay nó đang ôm sau lưng em, chắc em sẽ đổ gục thẳng từ trên giường xuống sàn nhà mất. Nó đỡ em sang một bên nhìn em lại nằm ngủ ngon, gương mặt đã có thần hơn, mắt em đã nhắm lại. Nó tự nhủ nó phải đưa em đi khám bệnh, đây không còn là chuyện bình thường nữa.

Vết cắn trên vai nó rất sâu, pha một ít nước muối rồi chạy vào nhà tắm, nó cắn răng khi nước muối tác động lên vết thương, đau, rát, nó kiếm cái áo thun mặc vào để tránh bị đụng vết thương… Nó thức đến sáng, nó suy nghĩ nhiều thứ về em, về căn bệnh mà em đang mắc phải. Gần sáng nó thiếp đi lúc nào không hay cho đến lúc em sợ hãi vào lay nó dậy.

- Anh ơi...a...nh hu..hu..

Nó tỉnh dậy thấy em ngồi bên cạnh, ngóc bù lu bù loa. Đang dụi mắt nó hỏi

- Sao vậy em ? gì mà khóc um sùm vậy ?

- Anh ơi, em..emm… sợ quá, miệng em toàn máu, ghê quá.. Huuuu

- Nó nhìn lên miệng em, máu khô dính đầy ở ngoài viền môi

Nó cười nhẹ với em rồi ôm em vào lòng.

- Không sao đâu, máu của anh đó, đêm qua em cắn anh mà không nhớ hả ?

- Hả ??? em cắn anh ???

- Ừ, à… mà em có biết mình bị mộng du không ?

- Có… mấy chị có nói, mấy chị bảo em mộng du, tối ngủ hay ngồi dậy

- Ừ, hôm qua em ngồi dậy, anh lấy tay nắm tay em, rồi tự dưng em mở mắt ra, lao tới cắn vào vai anh này.

Nó vạch áo cho em xem vết cắn, em há miệng thật to như không thể tin được điều em thấy, mắt em vẫn còn mở to

- Em cần phải đi khám bệnh, hôm nay anh chở em đi nhé ?

- Nhưng..như..ng

- Không sao đâu, nếu là liên quan đến thần kinh thì e phải khám sớm

- Nhưng để em..em… nói với bố mẹ đã

- Ừ…

- Thôi chuẩn bị đi học, em còn đồ thay ở đây không ?

- Còn, em để mấy bộ ở đây lận

- Ừ, em tắm rồi thay đồ đi, anh ra mua mấy miếng băng gạc để băng lại chứ không dây ra áo nữa.

- Dạ

Nó chạy ra đầu hẻm, mua miếng băng gạc, bịch bông, 1 chai cồn, 1 chai oxy già, về đến phòng nó đang ngồi rửa vết thương thì em từ toilet đi ra, em nhìn vết thương của nó rồi lại chảy nước mắt, em giật bằng từ tay nó, rịn lên vết thương rồi nhẹ nhàng dán keo cho nó. Mắt em vẫn long lanh ngấn nước khi em dán xong, nó quay lại, nhìn em rồi khẽ để tay áp vào má em, lau đi giọt nước mắt đang chuẩn bị rơi kia, rồi nó chợt nhớ về chị…

Học xong, hai đứa ăn cơm rồi về phòng cùng nhau học, em bỗng nói với nó

- Nếu có bếp, em sẽ nấu cho anh ăn hàng ngày

- Ừ, hì hì, sợ em cực thôi

- Em thích nấu cho anh ăn lắm

Em nói rồi lại ôm lấy eo nó, nó vào mắt em rồi cúi xuống, môi em chạm môi nó, vẫn cứ như lần đầu, môi em mềm và nóng, nóng lắm, lưỡi của nó trườn ra chuyển động trên môi em, nó tách môi em, em chẳng chống cự, nó dùng lưỡi kích thích lưỡi của em như chị đã từng làm với nó, chui vào đánh động rồi lại chui ra, em càng vươn tới thì nó càng ra sức rụt lại, nó làm cho em khao khát, em càng ôm chặt đầu nó, kéo nó xuống, áp chặt hai môi với nhau, em lùa lưỡi sang miệng nó tìm kiếm, em lôi kéo lưỡi nó trở về với miệng của em, lưỡi nó như rắn rình mồi từ sâu trong cổ họng, vươn nhanh ra quấn lấy lưỡi em, hút lưỡi em mạnh sang miệng mình, bao nhiêu dòng nước ngọt lịm chảy từ miệng em sang miệng nó, nó nuốt ừng ực… em bị đẩy lên cao trào khi nó dùng lưỡi đẩy lưỡi em về và lại chạy trốn, em cứ như con hoẵng bị bỏ rơi cố chạy theo để níu kéo, rồi bất ngờ nó đưa lưỡi sang miệng em, quấn lấy lưỡi em… nó truyền những dòng nước cũng ngọt không kém của nó cho em, em bị trào dâng, lần đầu tiên em được nó hôn một cách mãnh liệt, lần đầu tiên em cảm thấy bị kích thích đến tột độ như thế này khi hôn nhau, dù đã hôn nhau không biết bao nhiêu lần, nhưng cũng chỉ dừng lại ở việc hai lưỡi chạm vào nhau mà thôi, không có lưu luyến, quấn quýt như bây giờ…

Em cảm thấy từng dòng nước ấm kèm theo cơn sướng đang râm ran nơi cô bé của em đang trú ngụ, cô bé lúc này đã ướt tèm hem, mỗi lần em nuốt một ngụm nước ngọt lịm từ miệng Long thì cô bé lại rỉ thêm ra một ít nữa, em kẹp chặt hai chân mình để ngăn cản cảm xúc lúc này đang ùa đến, em bỡ ngỡ đến ngỡ ngàng, đây là cảm xúc thực sự khi hôn nhau ư, nó… nó… thật là sướng… em như ngụp lặn trong mê ly, cơ thể em đang dần căng cứng lên bởi những con sướng đã trào dâng từ háng lên toàn cơ thể, mặt em đỏ ửng, mắt em như không muốn mở ra nữa, em muốn tìm cái ánh sáng sau làn mi mắt kia, em muốn để cơ thể mình cảm nhận…

Em vẫn đang nuốt ừng ực những ngụm nước ngọt lịm kia, hai tay em không biết phải làm gì ngoài ôm lấy cổ nó ghì xuống, hai bàn tay của nó đã dần dần từ ôm sau lưng trở thành xoa xoa sau lưng em, bàn tay cứ xoa nhè nhẹ và siết chặt khi em hút chặt lưỡi nó, tay nó trượt dần xuống eo, luồn vào trong áo, rồi lại đi trở ngược lên, nó co ngón tay lại, dùng những vết chai sạm trên đầu ngón tay để rà lên làn da mịn như nhung của em, những vết chai của năm tháng làm thuê, những năm tháng khổ cực, da em nổi rôm trên diện rộng, em dứt nụ hôn với nó để thở dốc, nó cũng vậy, rồi môi em lại lao vào môi nó như muốn tiếp tục hút cho cạn nguồn sinh khí của nó vậy.

Nó cứ nhẹ nhàng rà những đầu ngón tay từ eo trở ngược lên lưng em, nó rà qua dây nịt áo ngực rồi trở lại, nó rà theo đường thẳng của dây nịt áo cho đến vành mép của hai ngọn đồi, rồi lại trở lại, các ngón tay của nó nhẹ nhàng nhưng quyết liệt, những vết chai trên ngón tay ra sức kích thích em, em quằn quại, rên rỉ trong tay nó

- Ư...ư….

Em bật lên tiếng rên khi những ngón tay của nó hất được 3 cái móc của áo nịt ngực ra, hai bàn tay của nó cứ như một chú ốc sên đang chuyển động, nhẹ nhàng rà trên hai vành của chiếc nịt ngực đã được tháo lỏng, rà về phía đồi núi của em, em hôn nó mãnh liệt hơn, em nhắm mắt, cơ thể em gai lên toàn bộ, thậm chí ở cổ của em cũng nổi rôm lên hàng loạt, mặt em đỏ gay. Và đỉnh điểm của sự kích thích, các ngón tay của nó không vội vàng, nó cứ từ từ tiến nhẹ vào, nó đưa tay thẳng vào trong áo ngực em nhẹ nhàng hạ xuống, nó để ngón cái và ngón trỏ hai bàn tay kẹp lấy hạt đậu, nó đổi tư thế, nó hôn em mãnh liệt hơn và khi nó siết nhẹ bàn tay rám của mình trên ngực em, em vụt cắt đứt nụ hôn của nó, ôm chặt đầu của nó vào vai em, em rung lên bần bật..

- Ư..ư… anh ơ...i .e...m…...e….m chết...a….a… anh ơi….

Em kẹp chặt hai đùi, đưa một bàn tay xuống đè trên háng và run lên bần bật… nó vẫn giữ nguyên tư thế, hai bàn tay nó bị em ép mạnh đè hai ngọn đồi biến dạng trong tay nó. Và cái gì đến cũng phải đến, em kẹp chặt đùi vào người nó, hẩy mạnh, em cong lên, cứng đơ… mắt em nhắm tịt, miệng em há rộng, hơi thở như bị cái gì đó chặn lại… em rung thêm một lần dữ dội nữa… dưới háng em, chiếc quần thun ngắn đã ướt đẫm vùng háng...
 
Chương XIV: Đưa Em Vào Đời (Trung hạ)

Em vẫn ôm chặt nó, em khóc lớn, nó hoảng hốt đưa tay ra khỏi áo em rồi gỡ em ra khỏi nó

- Sao thế ? anh làm em đau ở đâu hả ?

- Không, em..e...m. bị bệnh hả anh ? em..e..m thấy mình thế nào ấy, e..mm .e… còn ….còn tè dầm nữa nè

Em vừa nói, vừa đưa háng mình ra xa như để cho nó thấy quần em đã ướt đẫm. Nó chợt mỉm cười rồi lại ôm em vào lòng

- Bậy nào, đâu phải em tè dầm đâu, em mới ra đó

- Ra ?

- Ừ, kiểu như là em mới xuất tinh đó, khi con gái đạt cực khoái đến đỉnh điểm thì sẽ xuất tinh và có cảm giác như em vậy đó. Khi nãy có sướng không ?

- E..m….e...m không biết, nó lâng lâng rồi nhột nhạt thế nào ấy, em không suy nghĩ được gì, người em cứng đơ luôn

- Ừ, anh không ngờ em lại xuất mãnh liệt như vậy đấy hì hì

- Thế là tốt hay xấu hả anh ?

- Tốt chứ, nó báo hiệu em là người con gái tuyệt vời đấy…

- Sao lại tuyệt vời

- À… biết nói sao nhỉ, kiểu như có nhiều người lãnh cảm đó, họ không có khoái cảm trong tình dục, nên chồng sẽ rất nhanh chán, nếu nói tục hơn thì nếu đàn bà không dâm thì đàn ông họ không thích…

- Vậy ạ ? vậy là em là gái dâm ư ? em...e….m

- Hì hì, dâm với anh là được rồi, anh thích mà

- Xì, chỉ được vậy là giỏi

Em lại nở nụ cười hồn nhiên trên môi, nó cũng chẳng ngờ em lại ngây thơ về tình dục đến vậy, nó trước khi quan hệ với chị thì cũng là trai tơ, nhưng nó đã coi rất nhiều phim ảnh, cũng từng thủ dâm nhiều, các khía cạnh về tình dục nó cũng tìm hiểu khá nhiều, cái nó thiếu duy nhất là thực tế. Nó cúi xuống nói nhỏ vào tai em.

- Để anh cho em thấy, em dâm đến mức nào nhé thế nào nhé.

Nó đẩy em nằm ngửa, nhào lên phía trên, rồi nó đưa lưỡi rà lên tai em, liếm và thở những dòng thở nóng bỏng vài tai em, nó thấy em rùng mình rồi nhắm mắt, hai tay em đặt trên lưng nó, xoa xoa loạn nhịp.

- Em thích không ?

- Ư..ư… .. em th..í..ch

Nó lại tiếp tục di chuyển xuống gáy, ngậm một chút da và tóc của em, rồi lại dùng lưỡi do thám chiếc cổ xinh xinh của em, em nổi rôm toàn, thân thể em uốn éo, hai tay em lại siết chặt lưng nó như thể muốn kéo nó sát xuống, nó không vội vã đè lên thân thể em, nó vẫn tiếp tục công việc, lại chậm chạm như một con sên, nó hôn nhẹ và liếm dẫn từ cổ em xuống phần ngực, hai tay nó nhẹ nhàng chuyển ra sau lưng em, hạ xuống dưới và nhấc dần tà áo của em lên, miệng của nó vẫn thực hiện tốt công việc của nó, em rên rỉ, quằn quại, hai tay em như đang cào lên trên lưng nó, cậu em trong quần đã biểu tình đau muốn phát hờn cho thằng anh, nó trườn chân lên, đưa cậu em tiếp xúc với cái mu đang gồ lên của em, nó mài cậu em của nó lên mu em qua hai lớp vảo quần, em cũng như cảm nhận được cậu em, em cũng chà sát và hẩy ngược lên để phù hợp với nhịp chà xuống của nó. Hai tay nó kéo từ từ áo em lên cổ, em ưỡn mình để nó cởi được cái áo thun, lột cái áo thun qua cổ, nó đặt cái áo thun qua một bên, hai bàn tay nó nhanh như thiểm điện, luồn vào chiếc áo ngực đã được vởi khuy và nắm lấy hai trái đào tiên như thể sợ Tề Thiên Đại Thánh sẽ cướp mất của nó, miệng nó phối hợp rất ăn ý và chặt chẽ, chiếc lưỡi của nó rà nhẹ nhàng xung quanh bầu ngực của em, liếm nhẹ nhàng như thể con sên đang đi dạo trên ngọn núi vậy, từng chút một, nó se hai hạt đậu của em đến căng mọng, nó thay đổi chiến thuật, nó để một tay se hạt đậu, một tay xoa nắn bầu ngực của em, miệng nó nhanh như cắt ngậm lấy một hạt đậu còn lại và hút nhẹ, nó hút từ nhẹ đến mạnh rồi lại nhẹ, đôi lúc nó đổi nhịp, hút và mài hạt đậu bằng lưỡi, lúc thì hút chín đợt mạnh một đợt nhẹ.

Nó cứ thế hành hạ em, em vẫn quằn quại rên rỉ, em vẫn là cô gái non tơ, những cảm giác mới lạ này đã lôi tuột em đi đến chân trời nào xa lắm, em cũng không biết mình đang ở đâu nữa, tất cả những sợi dây thần kinh của em đều đang lắng nghe từ hai điểm trên cơ thể, bộ phận sinh dục và cặp vú đang dần dần trở nên căng mọng của em.

Lan chưa từng được hưởng cảm giác này, hôm nay anh mang lại cho Lan nhiều cảm giác quá, khi nãy anh hôn Lan , anh làm cho cảm giác của Lan dâng trào, Lan đã qíu cả chân khi cơ thể rung lên bần bật và xuất ra thứ nước mà Lan tưởng là nước tiểu, lần đầu tiên Lan được biết cái cảm giác bay tận trên mây do bộ phận ở háng của mình mang lại, bây giờ, anh đang ngậm vú của nó, anh đang mài cía núm vú của nó, nó nhột nhạt, nó khó tả quá, nó muốn rên lên thật lớn, không biết anh có khinh thường nó khi nó làm như vậy hay không ?

- Ôi..ô..i anh ơi, … sao… sao…

- Sao hả em ? em khó chịu hả ?

Anh bỗng dừng lại nhìn nó

- Không anh ơi...em...em….

- Em có thích không ?

- Em.. em thích, nữa đi anh

Rồi anh lại cúi xuống ngậm vú nó, nó lại nhận về cái cảm giác nhột nhạt ban nãy, hai vú nó rất ngứa, giữa háng nó rất ngứa. Nó đưa bàn tay xuống háng mong có thể gãi bớt đi cơn ngứa đó, nhưng vô tình mu bàn tay lại chạm phải một cái gì đó ấm nóng mà rất to ở phía trên đang mài vài cái mu ở háng của nó, nó bẽn lẽn, vẫn chưa dám làm gì, nó chỉ để tay ở đó như một cách phòng thủ.

Rồi chợt anh thò tay xuống, cầm tay nó, anh lẹ như lươn chạch, anh cầm tay nó nhét vào trong quần đùi của anh, nó đã rút tay về nhưng anh nắm chặt như muốn bảo nó phải ngoan ngoãn, nó để tay ở đó, bàn tay anh luồn vào ngón tay nó, đưa bàn tay nó cầm phải một cái gì đó, tròn tròn… nóng… ấm. Nó không tưởng tượng được, cái đó của anh lại lớn như thế, nó đã thấy cái đó của anh lúc tắm, nhưng nó đâu có hình dáng thế này, thật là rất lớn. Anh cầm tay nó, trượt lên xuống cái của nợ ấy

- Eo ôi… sao .. nó lớn quá chừng ?

- Em thích… không ?

- Em không biết…

- Tí nữa em sẽ thích…

Sau khi em chịu cầm lấy cậu em, nó lại mân mê cặp đào tiên trắng mọng, đây cũng là lần đầu tiên từ khi yêu nhau đến giờ mà nó được đụng vào cặp đào tiên của em, cặp đồi núi này so với chị Uyên thì có vẻ nhỏ hơn một chút, nhưng về độ mọng sữa thì đúng là em còn tươi và căng hơn nhiều. Nó thích nhất cặp núm của em, nó thật hồng hào, cả hai bên đều có độ to như nhau, độ cứng như nhau khi bị kích thích, nó cứ mải mân mê hoài mà không để ý đến cảm giác từ cậu em truyền về, tí nữa thì nó đã ngã ngựa bởi bàn tay em, càng ngày càng chặt, càng nóng.

No rút mạnh người xuống dưới để tay em tuột khỏi cậu em, nó trườn xuống đưa miệng bắt đầu dò dẫm xuống phía dưới, lưỡi nó hoạt động trên từng milimet da thịt em, vẫn cứ nhẹ nhàng, vẫn cứ chậm chạp, lưỡi nó hệt như con sên đang bò xuống để lại một dòng nước trên đường nó đi, khi lưỡi của nó xoáy vào rốn em, em hất bụng ưỡn lên, bàn tay em trống trải lại chà chà vào nơi chiếc mu đang căng phồng lên, em cả cơ thể em như được thoa thuốc ngứa, chỗ nào cũng ngứa, người em cứ rần rần lên như thể các tế bào hồng cầu đang thi chạy đường trường trong cơ thể em, em có thể cảm thấy được cảm giác ma sát thật mạnh từ mạch máu.

Sau khi hành hạ cái rốn xinh đẹp của em, chiếc lưỡi rất mau chóng hạ dần trọng tâm xuống dưới, lúc này nó đã nằm xấp xuống giữa hai chân em, chiếc lưỡi vẫn nhẹ nhàng tiến đến cạp quần thun. Hai tay nó vuốt nhẹ từ đùi của em, len vào ống quần và sờ soạng lung tung trên cái mu đang căng phồng kia, nó chà sát, rồi các ngón tay nhẹ nhàng đan vào cạp quần, vẫn ma sát, sờ soạng và hai bàn tay nhẹ nhàng kéo nhẹ cạp quần đó xuống dần, kết hợp đồng bộ với chiếc lưỡi, em như kẻ bị uốn ván không được chích thuốc, người em cứ cong lên từng chập, mắt nhắm nghiền, đầu lắc lư qua lại, những cú cong mình hất lên của em là một sự kiện quan trọng để cạp quần của em có thể suông sẻ được tuột xuống, thậm chí em còn không biết quần của mình bị lột đến mắt cá chân khi nào, em không còn quan tâm đến các thần kinh cảm giác khác nữa, các tế bào thần kinh đang bị chiếc lưỡi nam châm của em hút dần về phía trung tâm của vũ trụ, trung tâm của nguồn đam mê.

Em chỉ còn mỗi cái quần lót để che chắn, lưỡi nó rà qua đám lông đen nhánh cứ như con trăn đang trườn trong đám cỏ sậy, sột soạt, nhột nhạt… cơ thể em căng cứng, đầu óc như đình trệ hết chức năng vốn mà nó phải đảm nhận, môi nó mím lại kẹp vài cọng lông kéo lên và lại thả xuống, cứ như người ta chơi trò quay nước rồi lại thả thùng xuống vậy, cứ mỗi lần nó kéo vài cọng lông lên, thì em cứ như thùng nước căng đang bị người ta nhéo ngắt, càm giác thốn thốn làm cho em thêm đê mê, cơ thể em thêm nguồn cảm xúc, cái quần lót đã trở thành nạn nhân của cơn đại hồng thủy, chảy xuống tận sau hậu môn, em co giật như con tôm đang bị thiếu nước nằm trong nồi vậy.

Hai bàn tay của nó lại làm xiếc trên vùng háng của em, nhẹ nhàng hô biến cái quần lót của em, tuyến phòng thủ cuối cùng. Nó biết em rất nhạy cảm và em cũng là lần đầu được làm chuyện người lớn này, nó trượt xuống, đập vào mắt nó là hạt đậu của em, nó to, to gần bằng nửa đầu ngón tay út, to hơn của chị Uyên rất nhiều, hạt đậu của em nó lồi hẳn ra ngoài, không bị che phủ bởi lớp da nào, nó nhìn ngắm chim em, ôi thật đẹp, em là người có sắc tố nhẹ, chim của em trắng tiệp màu da, không có cà vạt, hai bên mép nhẵn nhụi và trượt hướng vào trong như cái rãnh, điểm nhấn nổi bật nhất đúng là hạt đậu của em.

Nó bỗng nảy ra ý tưởng, khi nó ngậm hạt đậu của chị Uyên, chị đã chết đi sống lại, chị ra rất nhiều thứ nước sền sệt ngòn ngọt kia, không dài dòng, nó nhấc miệng khỏi cơ thể em, em bỗng hụt hẫng, cơ thể như thiếu đi cái gì đó, em cứ hẩy mông lên, mong sẽ gặp được cái gì đó tiếp tục mang lại cảm giác cho mình, em cứ đưa mông lên tìm kiếm, em vẫn nhắm tịt mắt, rồi sau một lần hẩy mạnh để tìm kiếm nguồn nhiệt nóng ấm từ miệng nó, nó nhanh như con rắn rình mồi, hé miệng ngậm chính xác hạt đậu của em và ngay lập tức môi, lưỡi răng, tất cả cùng lượt mài lên hạt đậu của em như thể mài lấy bột vậy, em buông các ngón tay, miệng há mở rộng, hai mắt chợt bừng mở nhìn thẳng lên trần nhà, mông em cong lên hết cỡ, cơ thể em căng cứng.

- Trời ơi……...m..ì...nh ...mì….n...h

Lan cũng không ngờ nó lại phản ứng mãnh liệt đến thế, anh đang ngậm một cái gì đó, chính thứ mà làm cho nó như thế này, cái cảm giác thôi thúc như lần trước lại đang đến, không đúng là nó đã rất thực rồi, Lan bắt đầu chìm vào vô thức vì thứ cảm giác ác liệt kia, nó tràn từ thần kinh của Lan ra toàn cơ thể, đi tới đâu nó như tiêm thuốc tê cho tất cả các cơ bắp, Lan há hốc miệng

- A….a….A...nh….ơi…...ôi….ôi….e..m. lại...em lại….

Nó không thể tin được, nó chỉ mới ngậm vào và mài khoảng vài lần, em đã gồng cứng và tỏ đầy đủ dấu hiệu để xuất khí, nhanh như chớp, nó tăng tốc độ mài lên hai lần à không có khi còn nhanh hơn ấy chứ, nó mài thật nhanh

- Ực..ực...ôi..á á …..á

Em hảy mông mãnh liệt, nó buông hạt đậu của em ra, đưa tất cả miệng của nó lấp kín con chim bé nhỏ của em, nó muốn uống thứ nước này, nó muốn nếm thử, nó muốn biết nước của em và chị ai có vị ngon hơn, em không còn kìm được nữa, hai tay nắm chặt xuống chiếu, em cong lên hệt như tấm ván phơi nắng, trong cơ thể em, hàng loạt dòng nước được bắn phùn phụt ra khỏi cửa mình...
 
Chương XV: Đưa Em Vào Đời (Hạ)

Nó như con dơi hút máu đang bám chặt vài vết thường để liếm đi những giọt máu bổ dưỡng, nó nuốt ừng ực thứ nước không quá sánh và có mùi thơm thơm ấy, mùi khác hẳn với gái đã thành thục, khi em đập mông xuống nệm cũng là lúc nó chậm rãi nuốt xuống ngụm nước cuối cùng kia, nó cực kỳ thích, mùi nước này thơm hơn của chị rất nhiều, nó ngòn ngọt, lợ lợ.

Em như con diều đứt dây, nằm thở hổn hển, lần thứ hai em xuất khí, thời gian cách nhau cũng không quá xa, em cảm thấy sức sống của mình đã theo dòng nước đó bắn đi đâu cả, em còn không thể nhấc được chân tay lên nữa, cơ thể em vẫn còn co giật nhẹ, các cảm giác trên da thịt vẫn còn thoang thoảng, rất mẫn cảm…

Nó nhẹ nhàng trườn lên, lưỡi nó và em lại hòa quyện với nhau, cậu em cứng đơ của nó đã sẵn sàng khám phá vùng đất mới, thế chủ động làm cho nó cảm thấy tự tin và chủ động trong cảm xúc của mình, không như làm chuyện này với chị Uyên, nó hoàn toàn bị động, nó mài cậu em lên cái rãnh trơn nhẵn của em, lông của em không quá nhiều và chỉ tập trung ở phần mu, dưới con chim em chỉ lớt phớt vài sợi, cậu em của nó căng cứng, mài nhiệt tình lên cái rãnh ướt át như muốn lấy thêm chút chất bôi trơn sền sệt nhớp nháp kia, chuẩn bị cho con đường mà nó sắp tiến vào.

Nó rà đầu khấc cậu em len lỏi vào khe thịt của em, cậu em càng cố gắng cứng hơn để có thể đâm xuyên qua lớp phòng thủ kia, nó ngồi thẳng lưng và dùng tay để một phần giúp cái đầu khấc tiến vào ngõ hẹp, khi cậu em tách được khe thịt trắng muốt kia để bắt đầu chui vào, em đạo của em căng lên khi lần đầu đón nhận một kẻ ngoại lai, nó nhẹ nhàng đẩy cậu em tới, cả hơ nửa đầu khấc của nó tiến vào và đụng phải bức tường được xây bằng ngàn vàng kia, rút cậu em ra một chút rồi lại tiến vào tới bức tường, cậu em như đang bị chắn bởi bức tường Berlin hoặc bức tường của Vạn Lý Trường Thành vậy.

Nó giữ nhịp độ của cậu em như vậy, nó cúi xuống ép ngực nó lên ngực em, đưa môi ngậm vành tai em, liếm nhẹ, thổi phà hơi ấm vào màng nhĩ, nó nghĩ chắc giờ này não em đã ngắt tất cả giác quan rồi, nó thì thào vào tai em

- Anh ..yêu em

- Ư..hứ..hư...em...e..m cũn..g yêu anh, em..em… khó chịu ...

- A..nh biết…

- Làm sao ?... a..n.h. Ơi

- Ừ.. A nghe đây..

- Có đ...au kh..ô..n...g an...h. .?

- A...n..h s.ẽ... .nhẹ... .n...hà...ng..., ch….ỉ m..ộ.t ch...út thôi

- Ưm...ư...m yêu..e...m đ..i...e...m..khó...chị...u. Q….uá

- Anh..vào nhé ?

Nó không đợi em trả lời, biết em đã sẵn sàng, vẫn giữ nhịp ra vào chậm rãi nó âm thầm đưa hai tay xuống hông và đan hai bàn tay vào hông của em, đầu gối của nó nhích sát hơn vào cơ thể em, nó gồng cứng và chuẩn bị cho cuộc đổ bộ bất ngờ, em vẫn nhắm mắt để cảm nhận nhận cảm giác mà cậu em của nó đang mang lại. Bất ngờ, nó rút ra nhẹ nhàng như bình thường, cơ mông và đùi của nó gống chặt lấy thế, hai bàn tay của nó cũng gồng lên bám thật chặt vào hông của em hơn để không có sai sót nào, nó lấy hết sức, đẩy cậu em với lực thật mạnh, đầu rùa của cậu em xuyên thủng bức tường kiên cố kia, luồn thẳng đến tận tử cung của em, hai hòn bi của nó áp sát háng em, hai đám lông cọ vào nhau sột soạt.

- Ư..á...ui đau em...hu ..hu...

- Anh..vào rồi, giữ nguyên một lúc nhé

- Ư..vâng...huu..hu.. lớn quá….ngập.. cả rồi

- Hì hì…

Nó cúi xuống, liếm từ cổ em xuống ngực, ngậm hạt đậu của em để mài, để em quên đi cái cảm giác đau kia, em vẫn còn ôm tay sau lưng nó, siết lại, em không mở mắt nhưng vẫn khóc. Rồi em tự chuyển động, em kéo mông ra sau để cậu em tuột ra một chút, rồi lại ép vào, cứ nhẹ nhàng một quãng ngắn như thế. Như tiếng pháo khởi động, nó cũng nhịp nhàng theo em, rút nhẹ, rồi vào nhẹ nhàng, hơn năm phút sau, em có vẻ đã ổn hơn, nhịp nhắp của nó đã nhanh hơn.

- Còn..đau không ?

- Ư..ư...ứ….tê..ư….tê… thôi không còn đau nữa anh ạ

- Ừ… giờ về sau là không đau nữa đâu hì hì

- Ư. Ứ… dạ, sâu quá… em ...em

- Em thấy...sướng chưa ?

- Ứ...Em kh...ôn...g bi...ết...ư, t...ê lắ...m

Nó buông em ra, ngồi thẳng dậy, nó lấy hai tay nắm chặt vào hông em, tăng nhịp dập từng chút một, nó nhìn thẳng xuống hai bầu ngực của em, nó bị móp méo về mọi hướng bởi lực dập của nó, em bặm môi, mắt nhắm chặt, hai tay em nắm chặt chiếc chiếu dưới chân nó. Cái giường của nó dường như không chịu nổi sức nặng của cả hai trong tình huống này, kêu lên kẽo kẹt, nó tăng tốc dập cho đến khi có cảm giác xuất tinh thì dừng lại, vẫn cắm cậu em trong bím em rồi nói nhỏ

- Xuống dưới nào, trên này ồn quá hì hì

- Ư...dạ

- Để anh trải chiếu dưới nền

Nói rồi nó buông em ra, cậu nhỏ được rút ra buông ra một tiếng phực, em cũng khẽ giật mông lên vì hành động đó của nó, nó lấy cái chiếu trên đầu tủ trải xuống nền nhà, lấy cái mền lót xuống dưới để nằm đỡ đau lưng, chạy vào nhà tắm rửa cậu em vì toàn mình mẩy nó dính trét máu của em, rồi nó lăn đùng xuống nằm ngửa lên và nhìn em, em cũng theo nó từ trên giường ngồi xuống bên cạnh nó, em cứ ngồi nhìn cậu em của nó ngây ngô, nó cầm tay em đặt lên cậu em của nó, nó đưa tay em lên xuống như động tác mà nó thường thủ dâm, em làm theo động tác của nó và nhìn thích thú, rồi bỗng dưng em cúi đầu xuống, chẳng cần nó đốc thúc, em ngậm lấy đầu tù của cậu em, hai môi mím chặt, ở trong miệng em dùng lưỡi quét lên đầu cậu em một cách nhẹ nhàng như đang thăm dò vậy, rồi em ngậm trượt dần xuống dưới, lại kéo lên và trượt xuống, cứ như đây là động tác bản năng mà em đã biết vậy.

Cơn sướng của nó lại trào dâng, nó kéo em ngồi lnê bụng nó, em như hiểu được ý nó, cầm cậu em canh me đúng khuôn thước và hạ mình xuống, cảm giác được nằm dưới hưởng thụ này… nó lại nhớ đến chị, chị có độ mạnh dạn và hiểu biết hơn em, chị biết cách để làm cho nó thật sướng, tử cung của chị cũng co bóp mãnh liệt hơn, nói đến tử cung… nó lại chợt nhớ… cái cảm giác được bắn thẳng vào tử cung thật tuyệt.

Em không mạnh bạo, vẫn thăm dò để thử cảm giác mới, vẫn nhẹ nhàng lên xuống, không quá cuồng nhiệt như chị, em cứ nhắm mắt, đầu ngẩng lên trần nhà miệng vẫn rên ư ử

- Ưm..ư….sướng…

Nó lấy hai tay chụp vào cặp mông của em, ra sức nhồi nắn thành đủ thứ loại hình hài kỳ dị, con chim của em vẫn mút sát lấy cậu em của nó, thỉnh thoảng mỗi nhịp lên xuống lại để lại một chút bọt màu hồng thẫm, nó ở bên dưới cũng hẩy lên theo nhịp xuống của em, phụ trợ cho em, hai đùi em dần kẹp chặt vào hông của nó hơn, hai tay em chống lên ngực nó, hai bàn tay nó đã di chuyển lên ngực của em, mân mê đôi cặp đậu trên ngực.

Tốc độ của em càng ngày càng nhanh, nhanh đến nỗi nó cảm thấy bắt đầu có cảm giác muốn bắn ra rồi, nó ôm eo của em, định lật em nằm ngửa, nó muốn giành thế chủ động, nhưng dường như em không quan tâm đến hành động của nó, em vẫn cố giành thế công ở trên, em vẫn giập xuống, gấp gáp… khi nó đẩy được em nằm xuống phía dưới cũng là lúc em cặp hẳn hai chân vào hông của nó, em rùng mình, nó như kẻ mắt tỏ giữa màn đêm cảm xúc, nó biết em đang ra, nó chống hai đầu gối và lấy nhịp dập nhanh nhất, ngày càng nhanh, nó cúi xuống ôm lấy em, thì thào vào tai em

- Chờ anh...a...a….chờ….a...nh

Nhịp dập của nó vẫn nhanh, nó muốn đốc thúc cậu em bên dưới hòa cùng với em, em run lên liên tục, em gồng mình, kẹp chặt hai chân sau lưng nó, cậu em của nó không vào sâu hơn được nữa, nhưng dòng nước ấm đã bao bọc và kích thích nó, nó rùng mình… bắn những dòng tinh keo đặc vào chim của em...
 
Chương XVI: Ngọc

Khi cậu em xìu xuống, trôi ra khỏi âm đạo của em, kèm theo đó dòng tinh của nó cũng trôi ra theo những đám bọt màu hồng. Nó nằm vật sang một bên, em thì đi vào nhà tắm để rửa ráy, rồi em giặt cái khăn của nó, mang ra lau cậu em của nó một cách tỉ mỉ. Nó sau khi vật ra, chỉ kịp nhìn cái đồng hồ trên tường… đã 3h chiều… rồi nó chìm vào giấc ngủ, cái nóng cộng cho sự mệt mỏi đã đánh gục nó.

Tỉnh dậy trong căn phòng tối om, nó cảm giác được em vẫn ôm chặt, đầu đặt trên cánh tay của nó, thở nhẹ nhàng, nó cảm thấy thật hạnh phúc, thật hạnh phúc với những giây phút êm đềm bên người mình yêu. Nó cũng thấy lạ, sao em không ngồi lên nữa nhỉ ?.

Nó lay em dậy rồi đứng lên mở đèn, ánh đèn neon sáng choang làm cho mắt của nó và em không kịp thích nghi, cả hai cùng nhắm tịt mắt và he hé nhìn nhau, nó vẫn giữ nguyên trạng, cậu em đã xìu xuống trở về trạng thái bình thường, em đã thay cái quần đùi thun khác, cả hai đứa nhìn nhau rồi cùng cười nhẹ, nó đi tắm, làm vệ sinh rồi cả hai chở nhau ra ngoài ăn cơm tối. Tôi nay cảm giác thật đặc biệt, không như mọi ngày, khi người ta đã quan hệ với nhau thì lúc đó tình cảm như được nối thêm sợi dây, khoảng cách cũng được kéo gần lại, nó ăn như chưa bao giờ được ăn vậy, nó đói… Dắt tay nhau dạo ở Đầm Sen, nó đã nhìn em bằng con mắt khác, em vẫn nhí nhảnh, vẫn vui tươi, tuy dáng đi hôm nay của em vẫn có chút gượng gạo, nhưng nó thừa biết nguyên nhân, nó thật hạnh phúc.

Đêm hôm ấy, nó và em chỉ ngủ bên cạnh nhau, cho nhau những nụ hôn, cho nhau hơi ấm… một giấc ngủ yên bình bên người mình yêu. Đó là đoạn ký ức về lần đầu tiên với em, nó đốt điếu thuốc, nằm trong căn phòng tối tăm, chính chỗ mà nó đang nằm đây, những giọt nước mắt của nó lăn trên má, giấc mơ vừa rồi đã làm con tim nó đau nhói trở lại, nó lại chợt nhớ đến những chuyện xảy ra sau đó, những chuyện đã làm cho nó rất hối hận, nó rất căm ghét bản thân, nó rất… có rất nhiều điều mà nó đang chán ghét bản thân lúc này.

Đã đốt hơn nửa gói thuốc, căn phòng tối tràn ngập mùi khói thuốc, kê gối lên đầu giường, dựa vào đó nhả làn hơi thuốc trong bóng đêm, nó lại nghĩ về chị.

Ngọc

Đúng ra, chị Ngọc sẽ không bao giờ có điểm nhấn gì trong cuộc đời nó, điểm bắt đầu của nó không hề liên quan gì đến chị, nhưng chính chị lại là nguyên nhân cho sự tan nát của nó, nguyên nhân cho sự hận thù của nó, tuy vậy, chị vẫn là một cô gái mãnh liệt… trình nguyên và mãnh liệt…

Sau ngày nó và em quan hệ với nhau, tình cảm của nó và em dần được bộc lộ ra bên ngoài, như người ta nói, người trong cuộc càng giấu thì người ngoài cuộc họ càng tỏ, việc hai đứa đã ăn ở với nhau thoáng chốc đã không giấu được 3 bà chị cùng phòng, chị Uyên thì không quan tâm nhiều đến chuyện hai đứa nó, giữa nó và chị dường như đã có một ước định chắc chắn, chị Liên thì luôn có cảm tình với nó nên cũng không quá khắt khe với nó, tuy nhiên chị cũng có trách mắng Lan về chuyện đã xảy ra, thực tế thì thời nay, chuyện yêu đương và trao thân cho nhau đã dần trở nên bình thường, các bậc cha mẹ cũng không thể quản con mình triệt để, mà các bạn trẻ bây giờ thì cũng khó cưỡng lại những cảm giác mà trò chơi này mang lại.

Chị Ngọc thì lại nhìn nó và Lan theo một cách không ủng hộ, những lần qua chơi nó thỉnh thoảng vẫn thấy ánh mắt chị Ngọc nhìn nó một cách rất khó hiểu, ánh mắt trách móc và tò mò thậm chí còn một chút khinh thường nó. Nó không thực sự hiểu được nguyên do mà chị lại khó chịu với nó, nhưng nó cũng không quan tâm nhiều đến chị Ngọc, và nó cố gắng để tránh né ánh mắt đó.

Lan không thể đường đường chính chính qua chỗ nó ở được vì cha mẹ đã gửi gắm cho chị Liên, nhưng đa phần thì Lan vẫn ở bên phòng của nó. Vào một đêm hè oi bức của năm nay, đêm nay chị Uyên lại đến phòng của nó, đã 1h30

- Lo...ng ơ..i, mở cửa cho chị…, Long

- Dạ, dạ, chị đợi em một chút

Nó ngủ không mặc gì cả, nóng quá… xỏ xong chiếc quần đùi, nó mở cửa, đập vào mắt nó là chị Uyên, chiếc váy màu xanh được bao ngoài bởi chiếc áo khoác jean, chị ngồi dựa vào tường trước cửa phòng của nó, chị đã ngủ… ngủ thật ngon lành, nó tặc lưỡi nhìn xung quanh, đối với người con gái này, nó vẫn có một loại tình cảm đặc biệt nào đó mà chính nó cũng không biết cụ thể, nó bồng chị vào phòng, đặt chị lên giường, lấy sẵn thau để dưới giường, có lẽ hôm nay chị đã uống quá nhiều… Nó ra dắt xe chị vào phòng, gặp vài anh phòng phía trong đi về cứ nhìn nhìn nó, nó cũng chào xã giao vài câu rồi đóng cửa lại.

Chị nằm trên giường nó được một lúc thì lồm cồm bò dậy như muốn ói, nó không tắt điện trong phòng vì biết thế nào rồi cũng sẽ có cảnh này, nó cầm cái thau để sẵn dưới giường, đưa lên

- Ói ra đi chị, giữ bia trong người chịu không nổi đâu

Nó lấy tay vỗ vỗ trên lưng chị, chị ngẩng lên nhìn nó, đầu tóc bù xù… rồi chị cúi xuống và… Nó dọn dẹp sạch sẽ rồi trở ra khỏi nhà tắm, chị vẫn mặc bộ váy màu xanh của hãng bia, là váy liền áo, nhìn gương mặt chị bơ phờ, tóc tai rũ rượi, nó đứng nhìn chị một lúc rồi lại trở vào nhà tắm, nó lấy một ít nước bỏ vào thau, lấy khăn tắm của nó, giặt ướt rồi trở ra giường chị. Nó lật úp chị lại để kéo phẹc mơ tuya sau lưng xuống, nó cởi chiếc váy của chị xuống thật khó nhọc, một phần vì cái váy đó nó ôm sát body nên hầu như nó bám theo cơ thể chị, một phần là chị nằm oặt như cọng bún thiu, khi nó lột được cái váy chị ra thì đầu và ngực nó đã toát mồ hôi rồi, nó cởi áo ngực và quần lót của chị rồi lau qua cơ thể cho chị, nó đã làm công việc này một lần, nhưng lần này thì không có sự kích thích nào cả. Nó phơi bộ váy của chị trong nhà tắm, nó cũng không biết chị có mang đồ theo để thay nên cứ để chị trần truồng như thế, trời nóng nên nó cũng không đắp chăn cho chị, đám lông hình mũi tên chỉa xuống phía dưới chiễm chệ nằm trên giường của nó.

Dọn dẹp lại vài thứ, nó bật thêm một cái quạt ở bên dưới sàn rồi tắt đèn, nằm xuống chưa được bao lâu thì nó lại nghe có tiếng xe ở bên ngoài phòng của nó, tiếng dép… tiếng dép của một người, rồi có người gõ cửa phòng của nó. Nó trở dậy

- Ai vậy ?

- Chị Ngọc đây, có Uyên ở đây không em ?
 
Chương XVII: Chuyện của Uyên

Tim nó đánh thót, nhiều câu hỏi chạy qua đầu nó, sao lại có thể hỏi một câu hỏi chuẩn xác đến như thế ?, người nó toát mồ hôi lạnh, cả sống lưng nó buốt như bị người ta lấy đi rồi, nó lia chân đến giường lấy cái mền đắp lên đến cổ chị Uyên rồi nó chạy đến phía cửa, nó cũng chẳng biết trả lời làm sao.

- Mở cửa đi, nó ở trong là chị yên tâm rồi

- Dạ

Nó mở cửa với tâm trạng rối bời, một nỗi sợ từ sâu trong tâm của nó tràn lên, ùa qua đầu óc khiến nó như bị tê dại đi, chị Ngọc khóa xe rồi bước vào phòng nó, tuy biết phòng trọ của nó, nhưng đây là lần đầu tiên chị đến. Bước vào phòng, liếc mắt nhìn nó một cái rồi chị nhìn về phía giường của nó, chị tiến đến, rờ lên đầu chị Uyên, cầm cái chăn lật lên nhìn rồi lại phủ xuống, mặt chị đỏ ửng. Nó lấy thêm một cái ghế nhựa từ chỗ bếp, cái ghế dùng để kê mấy thứ linh tinh, lau cái ghế xong nó đưa cho chị, rót cốc nước rồi nó ngồi xuống chỗ bàn học của nó. Nó vẫn im lặng… mà nó cũng chẳng biết phải nói gì bây giờ ?

- Nãy nó có điện cho chị, nó bảo nó xỉn quá rồi hình như có ai đi theo nó… sau đó thì chị điện lại không được. Chị lo cho nó quá chừng.

- D...ạ

- Chị đoán nếu nó cần chạy đi đâu thì có thể là phòng em hoặc về phòng trọ thôi.

- Da..ạ… nhưng… nhưng… sao chị lại biết ?

Ngọc nhìn nó rồi lại nhìn mông lung ra cửa, mất một lúc Ngọc mới quay lại nhìn nó rồi khẽ nói

- Ở đây không tiện, chị thấy đầu hẻm có quán nước, ra uống gì rồi chị nói.

Không đợi nó, chị mặc áo khoác vào và đi ra trước, nó mặc thêm cái áo rồi cũng khóa cửa đi ra theo. Chị đã ngồi ở cái bàn tối nhất với một chai nữa

- Cho con ly cà phê đen nha cô

- Ừ..

Nó tiến lại ngồi xuống, nó dựa lưng vào tường rồi ngồi yên.

- Em biết chuyện của con Uyên chứ ?

- Chuyện ? chuyện gì ạ ? chuyện chị ấy chia tay người yêu ạ ?

- Ừ...nó có kể cho em nghe bao giờ chưa ?

- Dạ chưa, chỉ có nói đến là đã chia tay thôi

- Ừ… Tội nghiệp nó lắm, năm ngoái vẫn còn tay trong tay, năm nay thì lại nhận tin thằng ấy nó sắp cưới con khác rồi, mà quen con ấy đã lâu lắm rồi mới ác chứ, nó đã khóc hết cả nước mắt, thanh mai trúc mã, hai đứa nó ở quê hai nhà cứ coi như là chồng vợ rồi, chỉ còn cái thủ tục cưới thôi đấy, vậy mà đùng một cái… bây giờ lại thế này, thời gian đầu chị và con Liên cũng tốn nhiều sức lực với nó lắm đấy.

Chị lại tiếp

- Mà ngày xưa, nó không có uống bia với khách đâu, dạo ấy nó còn không chịu mặc bộ đồng phục ấy chứ, giờ thì, nhìn mà rầu. Hơn hai tháng nay, chị để ý thấy nó cũng tươi tỉnh rồi, không biết hôm nay sao lại ?

- Dạ…

- Dạ cái gì mà dạ, em nữa đó, nó như vậy chưa đủ khổ sao ? sao lại làm khổ nó thêm vậy ?

Nó trợn mắt nhìn Ngọc, lấy ngón tay chỉ về phía mình

- Em ?

- Không em thì ai, hôm 30/4 đấy, chị đã biết hết rồi

- E..m….e..m…

Mặt nó tái xanh như đít con nhái, mắt nó mờ đi, cái sự thật mà nó ngờ ngợ từ ánh mắt của chị Ngọc đã chính xác, tai nó đang ù đi, tâm trí nó trả về những đoạn trong quá khứ, chị gọi nó

- Này, này… nghĩ gì mà đơ ra vậy ?

Nó bừng tỉnh, quay lại với hiện tại khốc liệt, nó cũng chẳng biết nói gì ngoài cái chữ em lắp bắp như thằng bị ngọng ấy.

- Hôm ấy đến giờ, nó có đến tìm em không ?

Chị Ngọc hỏi nó với giọng rất nhẹ, cũng không quá gắt gao, cái đáng lý ra phải vậy vào lúc này

- Dạ có… hôm nào về trễ thì chị ấy ngủ lại ở phòng em, nhưng...nhưng…

- Nhưng sao ?

- Dạ là không có lần nào nữa…

Mặt nó đần thối lên, Ngọc phì cười rồi nhìn nó

- Thật không đấy ?

- D..ạ thật chị ạ, em cảm thấy có lỗi với Lan nê..n

- Ừ… thôi nếu nó ở đây rồi thì chị yên tâm rồi, chắc chị cũng về thôi, khuya rồi

- Dạ

Đi bộ vào phòng trọ, nó đứng nhìn chị Ngọc đi khỏi mà như trút được một gánh nặng, nó trở vào phòng, chị Uyên đã đạp cái chăn xuống tận dưới chân, nóng mà...
 

Bình luận mới