Chương. 6. Thất Bại
Bốn năm đại học trôi qua thật nhanh , tôi đã thành cựu sinh viên . Bao ước mơ trên giảng đường chính thức mở ra cho những sinh viên như chúng tôi , ko biết có được là đúng những gì mình học ko hay lại trái ngành nghề thì buồn lắm . Ngày tôi ra trường cũng là ngày có kết quả thi đại học , hic chắc em cũng biết kết quả rồi , tranh thủ mấy buổi nghỉ tôi về qua nhà chơi .......
Em đăng kí một trường đại học và một nguyện vọng cao đẳng ấy vậy mà lại trượt đại học vì tôi biết em học giỏi em hơi buồn nhưng thấy mẹ động viên :
- thôi con ạ bố con với anh A đi làm xa có mỗi mẹ ở nhà buồn con đỗ cao đẳng học ở tỉnh thi thoảng về chơi với mẹ
- đúng đấy em ơi
- vâng
Rồi em cũng nhập học trên tỉnh em học khoa kế toán ( mẹ nói cho dễ xin việc )....
Nhóm anh em tôi ( nhóm ba anh em cùng khoa ) bắt đầu lao vào nghiên cứu một đề tài mới và kết quả đã thành công nhưng cần một công ty góp vốn đầu tư , nhờ các thầy cô trong trường giới thiệu nên trong một tháng có nhiều cty đến , một cty lớn đến đặt vấn đề mừng quá anh em gạt hết các công cty nhỏ ra . Mọi người về chuẩn bị tài liệu hợp đồng kí kết vào ngày xyz , sáng anh em đến sớm chờ đợi 8h...8h30....9h rồi 10h ko thấy đến mọi người lo sốt cả lên thì có điện các thầy trong trường báo họ đã rút đầu tư , mấy anh em thất vọng bao nhiêu tâm huyết sôi nổi của những sinh viên mới ra trường vất đi hoàn toàn tôi chán nản về quê...
Những ước mơ hoài bão của tuổi trẻ bỗng dưng sụp đổ họ gần như gục ngã và tôi đã bị vậy , về nhà tôi ko đi đâu cả gần như chỉ ăn với ngủ ( may ra giúp mẹ lấu được bữa cơm khi mẹ làm về muộn ) tinh thần gần như suy sụp mẹ nói nhiều động viên nhiều tôi cũng dạ vâng rồi vẫn như cũ . Sợ tôi bị làm sao mẹ gọi điện cho bố và cả em tôi về , em về trước ( em về được bốn hôm ) bố một hôm cũng an ủi động viên rất nhiều tôi vẫn thế chỉ ăn xong rồi ngồi chỗ nào đấy hút thuốc ko thì lại về phòng nằm . Có hôm đang nằm quay mặt vào trong chưa ngủ thì ai đó nằm sát vào tôi ôm lấy tôi và tôi cũng nhận ra em ngay
- anh ơi đừng buồn nữa đây mới chỉ là thất bại đầu tiên thôi mà còn nhiều cơ hội làm lại , chúng ta còn trẻ còn tiến bước dài nữa .... Em cứ nói tay thì ôm chặt lấy tôi và tôi cảm nhận thấy hai ngực em đang áp chặt vào lưng tôi giấc ngủ chập chờn cũng đến
Nửa đêm giật mình tỉnh giấc mở mắt vẫn thấy em ôm tôi
- B ơi B dậy đi em về phòng ngủ đi
Em dụi mắt
- mấy giờ rồi a
Tôi ngồi dậy xem đồng hồ 1h25
- gần một rưỡi rồi em về đi kẻo mẹ biết anh ổn rồi
- thật anh ổn hơn chưa
Tôi gật đầu em xỏ dép bước ra mở cửa về phòng mình và tôi cũng nhìn thấy em mặc bộ vắy ngủ trên sát cổ hở tay dưới cao hơn đầu gối , tôi tìm nước uống xong rồi lên giường ngủ tiếp một giấc ngủ chập chờn tới sáng...
Hôm sau bố về cũng bảo ban tôi cũng ngồi dạ vâng cho qua , tối đó cả nhà đông đủ tôi thấy phấn trấn hơn nhưng lại xảy ra một chuyện chắc uống hơi quá lên bố tôi lại nói nhiều lúc đầu là con sau nói mày
- mày là thằng lớn rồi gì mà thất bại đầu đã ko ngóc đầu lên hả ....nói nhiều lắm chủ yếu là chê trách ( hay con người khi có men rượu người ta mới nói thật )
Tôi cũng cự cãi ghê mẹ thì can bố em thì nhắc tôi ko nói nữa ( tôi cũng uống ít rượu ) tôi bực tức chán bỏ lên phòng đóng cửa , bữa cơm tối tưởng vui lại ra buồn . tôi hút thuốc hết điếu này đến điếu khác khát nước tôi mở cửa xuống lấy mấy lon bia lên phòng uống suy nghĩ quay cuồng chán nản ko nối thoát rồi lại uống tiếp hơi ngà ngà say tội lên giường nằm ...
Cộc..cộc..cộc..cộc , tôi nghe tiếng gõ cửa nhẹ mà chẳng quan tâm thế thấy ai đó nằm cạnh tôi và cũng ôm lấy tôi
- anh ngủ chưa , lại còn toàn mùi thuốc lá cả mùi bia nữa sao anh ko thay quần áo à ....
Là em tôi
- anh chưa anh ko ngủ được
Em lại nhỏ nhẹ động viên tôi , tôi nghe hết và..
- anh đừng trách bố do bố uống hơi nhiều lên nói hơi quá anh bỏ qua đi
Nghe thế cơn tức của tôi lại trỗi dậy
- ông ấy nói thế được à sao lại nói như thế anh như thằng vất đi rồi hả...
- anh hiểu nhầm lời bố nói rồi....
Em lại nói lại rất dài dài mà cơn bực có hạ đi đâu nó gần như ngọn lửa sắp bùng phát cháy to hơn
- thôi ko nói nữa anh bảo em ko nói nữa
Tôi ngồi dậy quắc mắt nhìn em , em đang ôm tôi cũng bất ngờ bỗng rồi như một cái gì đó trong tôi xúi dục tay với vai em đẩy ngửa em ra tôi chồm lên người em hôn tới tấp lên mắt lên mũi lên mồm em . Quá bất ngờ em đẩy người tôi ra thấy vậy tôi càng hăng , hai tay tìm cầm hai vai áo em kéo xuống em hốt hoảng hai tay đan chéo ôm chặt hai vai . Tôi biết ko gỡ được tay em , tụt người xuống dưới một tay để ngang người em tay còn lại nhanh chóng kéo chiếc váy ngủ lên trên ngực rồi lại lần sờ tìm cạp chiếc quần lót kéo xuống em hoảng hốt co chân lấy hai tay giữ quần ko cho tôi kéo xuống , lúc này tôi như con thú hoang kéo mạnh chiếc quần xuống lấy ngực đè lên hai đầu gối chiếc quần rời khỏi người em , hai tay tôi kéo hai đầu gối em ra em quýnh quáng đạp vào khoảng ko
- ko anh ơi.... ( giọng em bất lực )
- ko được anh ơi......
- đừng làm thế.....
rồi càng bất lực chịu chận hai tay em chặn trước bướm . Tôi quỳ xuống giữa hai chân em kéo tuột quần xuống khi chim đã ra ngoài tay vuốt lên xuống còn tay kia hất mạnh tay em ra đưa đâu chim chạm vào sát bướm , em giật mình tay co trước ngực nắm chặt tôi nhìn em rồi thấy hai tay em che kín lấy mặt người rung lên hai chân em run bần bật
Tay kia tôi vẫn đưa chim rê rê tìm lối vào bướm em rồi đúng chỗ chắc chỉ đẩy cái là nó vào trong
- vậy là anh ko còn thương em nữa rồi... Tôi nghe rất rõ em nói tôi bừng tỉnh tôi dừng lại gần như tất cả tay kéo chim hướng lên rồi đổ ập lên người em
- anh sai rồi anh sai rồi sao anh lại làm vậy...
Tôi tu lên khóc như một đứa trẻ biết lỗi , em ôm lấy người tôi rồi ôm lấy đầu tôi kéo về vai
- anh cứ khóc đi khóc cho nhẹ lòng khóc cho mọi nỗi hốt ức trôi đi khóc đi anh
Em ôm chặt vỗ nhẹ vài lưng tôi , tôi cũng khóc một lúc rồi cũng nguôi dần..
- buông anh ra đi
- anh bình ổn chưa đã
- rồi em
Em bỏ tay tôi chống tay nằm nghiêng sang bên , em dậy tìm quần mặc vào rồi lại ôm tay sau lưng
- xin lỗi em...
- em hiểu mà anh , anh ngủ đi
Và rồi tôi cũng ngủ một giấc ngủ như được ai tha thứ vậy .Tôi tỉnh ngủ cảm thấy sau lưng chống trải .. Chắc em về phòng rồi tôi nhớ lại việc đêm qua cảm thấy hối hận sao mình thế này.... Sao mình thế kia.. Tôi ngủ cho đến sáng....
Sáng hôm sau bố tôi đi luôn chắc giận tôi , tôi dạy đánh răng rửa mặt ăn sáng về phòng , vẫn trầm tư mặc dù đã khá hơn có tiếng gõ cửa và vẫn là em
- hôm nay đi chơi đi anh
- đi đâu em ( ko muốn đi )
- cứ đi sẽ biết mà , anh thay quần áo đi
Em về tôi cũng lấy quần áo thay
- anh A đi thôi anh ơi
Tôi ra sân đã thấy em trên xe rồi ( đi xe đạp ạ )
- anh lên em chở
Tôi ngoan ngoãn làm theo ra cổng em ngoái lại
- mẹ ơi anh em con đi chơi đây
- uh đi về sớm kẻo nắng
Rong ruổi hết làng em chở qua chợ qua ủy ban qua sân bóng vừa đi em vừa kể chuyện ngày xưa tôi chở em đi thế nào tôi vẫn im lặng nghe em ríu rít nói sau lưng
- anh ôm lấy em đi
Giờ tôi mới để ý hai anh em đã ra khỏi làng đang đi trên con đê trải dài ko bóng người qua lại
- đấy có giống ngày xưa anh chở em ko
- uh cũng giống nhưng xưa anh chở em em mà cứ xuống dốc em lại ôm chặt anh rồi gào toáng lên :
[ A aaaaa chậm thôi anh em sợ lắm , an tâm đi anh tay lái lụa cứ ôm chặt vào ] hahaha...
- đấy anh cười rồi hihi vui quá
Tôi cũng chợt nhận ra đây là nụ cười đầu tiên sau khi chúng tôi mất đầu tư thất bại. Xe dừng lại
- xuống đây nghỉ anh ơi
Tôi lững thững đi theo em , em lấy cái dỏ hai cái khăn trải dài trên triền đê
dưới bóng của bụi tre được mặt trời chiếu rọi . Nằm ăn bánh em kể chuyện học cấp ba rồi chuyện đi theo lớp anh đi tình nguyện ntn rồi chuyện em học hiện tại em cứ kể dài dài lại cười làm tôi cũng cười theo
Trời cũng sắp trưa mặt trời gần đứng bóng ( may đúng hôm trời mát ) em mở ô ngồi gần tôi
- trưa rồi về ko anh
Tôi im lặng nhìn xa xa
- nếu ko về em cũng mang nhiều đồ ăn lắm
Em đưa tôi hộp sữa cũng mấy cái bánh rán ( chắc em chuẩn bị săn cho buổi đi chơi này rồi ) tôi cầm tu một hơi rồi lặng lẽ như trước
- anh đọc Conan ko
Tôi cầm và thấy quyển Conan hơi cũ lật từng trang đọc
- em mang trên trường về đấy , chú bé tí hon ấy vẫn giỏi và thông minh như xưa
Đã lâu lắm rồi tôi ko đọc truyện tranh công việc dự án suốt ko có thời gian anh em chúng tôi gần như dồn hết thời gian vào đó . Nay lại thả hồn vào chú nhóc thám tử tài ba thần tượng của anh em chúng tôi ngày nào.....
Em cắm ô xuống đất tôi nằm một chiều còn em lằm một vì chiều chiếc ô chỉ chê được cái đầu và thân trên thôi , hết một quyển rồi hai quyển...nhâm nhi cái bánh rồi lại khúc khích cười khi các nhân vật gặp tình huống dở khóc dở cười , gió cứ thổi đều hương đồng nội vây quanh thật là bình yên quá
- em ước trời ko tối nhỉ
- thôi cô ơi định chống lại quy luật tự nhiên à
- hihi
Trời đã về chiều tôi ngồi dậy
- về đi em ơi
- vâng nhưng em muốn qua chỗ này nữa
- đi đâu trời sắp tồi rồi
- kệ cứ đi theo em
Tôi gấp ô em dọn quanh tí xong tôi dắt xe đi trước lên đê
- anh ngồi sau em chở
- thích quá hôm nay anh được đi xe đạp ôm
- mệt gần chết đấy ông anh của tôi
Em đạp đều qua con đường quen thuộc nhưng cảnh vật đã thay đổi nhiều , tôi đã nhận ra em đang chở tôi đi đâu : trường cấp một...
Em dắt xe đi vòng vòng rồi cũng đến chỗ góc khuất mà ko hiểu sao họ ko xây lấp chỗ này , em dựng xe kéo tôi đi qua hai khúc quặt mùi khai bốc lên à thì ra đi sau nhà vệ sinh... Trường ( đang nghỉ hè mà ) xây lại rồi nhưng mấy lớp bên phải vần thế phải chăng thì có cửa là mới thôi , anh em tôi dắt tay đi đến chỗ lớp khi xưa em tôi học . Phòng khóa
- khi xưa em học lớp này nè anh còn nhớ ko
- có chứ , ngày nào cũng phải cõng đến lớp miệng thì khóc đến chán
- chán sao anh vẫn cõng em đi học
- nhà có hai anh em mẹ làm suốt tôi ko đưa cô đi vậy còn ai
- hihi
Em chạy ào đi trước đến chỗ bậc lên xuống dang tay , tôi cứ bước đến rồi đi qua
- anh ko nhìn thấy em làm gì à
- thì dang tay chứ còn làm gì nữa thế cũng hỏi
- chán anh quá cõng em đi
Nó dậm chân uỳnh uỵch réo tên tôi
- híc cơm ko được ăn giờ tôi lại cõng bà chắc chết
- em nhẹ mà cõng em đi
- rồi rồi
Tôi đi lại phía em quay lưng lại chưa xong em đã nhảy lên lưng tôi ôm chặt lấy cổ tôi
- ối dời ơi ăn gì mà nặng như heo vậy gẫy lưng tôi rồi
Em nhéo nhẹ tôi ôm chặt cổ tôi hơn
- tiến lên nào anh nhanh sắp vào lớp rồi hihi
Tôi dần cảm nhận hai ngực em đang mềm mại trên lưng tôi hai tay giữ chặt hai bên mông em sợ em rơi vì nó ko ngồi yên mà nhấp nhổm tay đưa phía trước miệng gào to
- tiến lên nhanh nào anh ơi... Nhanh nào..
Đi được tầm 70m tôi bắt đầu thấy nặng cố đến gần 90m thì tôi ko chịu nổi lảo đảo thả em xuống , em lại nhẩy lên lưng tôi nữa tôi ngồi vội xuống
- cho anh xin đi chân ko bước nổi nữa rồi
- sao giờ anh yếu thế ngày xưa anh cõng em đi xa mà lâu lắm mà
- ngày xưa em bé ngoan dễ thương chứ giờ như heo mấy tạ ai cõng nổi
- anh này
Sau đấy là màn đấm nhéo làm tôi đau điếng...anh em tôi lại dắt tay đi hết mấy dãy phòng học rồi quanh sân
- về thôi em gần tối rồi
- vâng ạ , mà anh có vui ko bao nhiêu kỉ niệm thời thơ ấu
- có anh vui lắm...
Bữa tối hôm đó nhà tôi đã vui hơn em tíu tít kể chuyện đi chơi tôi chỉ cười , mẹ nhìn tôi ánh lên niềm vui
Tôi phụ em rửa bát , xong đâu đấy anh em ngồi xem hoạt hình ( em thích xem hoạt hình ) mẹ đi ngủ em ngồi xem khúc khích cười làm tôi cũng cười theo..... Rồi cũng đến 10h
- đi ngủ thôi em
- vâng ạ
- tối ko phải sang anh đâu
- hihi vâng , anh đi ngủ trước đi ạ
- à sang mai đi biển đi , từ hôm về anh định đi mà mỗi mình chán nên ko muốn đi
- vâng thích quá mai đi cũng lâu rồi em chưa được ngắm biển
- ok vậy sáng mai 7h anh em mình xuất phát nhé
- tuân lệnh đại ca....
Biển mùa này ko phải mùa du lịch lên chỉ có ít khách , tôi và em chung che một ô đi dạo trên bờ cách mép nước ít em kể chuyện lúc bé được bố chở hai anh em đi rồi cấp hai cấp ba đi theo lớp cùng chúng bạn vui đùa , những kỉ niệm ko quyên ...
- em ở đây nhe anh đi mua nước uống khát quá
- vâng anh
Khi quay lại thấy em ngồi trên chiền cát mắt nhìn xa xa
- nước đây em
- cho em một chai
Rồi em nói :
- cứ lúc buồn hay lúc vui em chỉ muốn một mình ngồi ngắm biển , nó thật rộng thật xa làm cho tâm hồn mình được trải ra ko gò bó ko kìm nén biển thật vĩ đại và bao la anh nhỉ
- vâng thưa em , ko hiểu ai tâm trạng lúc này đây
- hì anh trai , thôi mà anh ơi
Em ôm lấy cổ tôi đu người lên rồi lại vòng ra sau lưng tôi nhảy phốc lên
- cõng em đi một đoạn nhé
- thôi cho tôi xin gãy bố cả lưng
- đi đi mà anh
Cõng đi một lúc thấy mỏi chân ( đã cõng nặng còn đi trên cát mệt vãi ) em tự tụt xuống rồi đi bên cạnh tôi ..... Gần trưa anh em qua chợ mua ít mực tươi về.... Chiều em chuẩn bị mai lên trường , thấy tâm trạng tôi ổn định mẹ cũng đỡ lo hơn rồi . Cũng qua bữa tối tôi vẫn phụ em bát đũa em thì gói ít thức ăn mẹ bảo mai lên trường mà ăn
- đêm anh sang phòng em nhé
- uh tối anh qua
Tôi đi tắm xong rồi về phòng nằm , tâm trạng ổn hơn một giấc ngủ ngắn đến nhanh tỉnh dậy xem đồng hồ gần 12h tôi mở cửa sang phòng em , gõ nhẹ của
- anh vào đi em ko cài đâu
Một mùi hương nhẹ thi tôi vào phòng , em đang nằm trên giường đọc sách dưới trước đèn chụp đủ sáng
- anh lên đây với em
Em cất sách nằm dịch vào bên trong tôi cũng nằm xuống cạnh em
- em tắt điện nhé
- cứ để vậy đi em
Em nằm xuống cạnh tôi vòng tay qua ngực ôm chặt chân gác qua chân tôi thủ thỉ
- em chỉ thích mỗi cảm giác này cái cảm giác được anh ôm khi còn bé
Tôi cảm nhận được một bên ngực em cái ấm từ người em cả cái chân nặng nữa , thật là bình yên quá
- anh ôm lấy em đi ôm sau lưng nhé hihi
Em quay lưng lại tôi ôm lấy em cả ngực tôi áp hết lưng em mùi thơm từ tóc em phả lên mũi tay em cầm chặt tay tôi trước bụng
- anh cám ơn em đã động viên giúp đỡ anh những ngày qua , chắc ko có em thì ko hiểu anh ra sao nữa
Em vòng ngược tay giữ miệng
- em hiểu anh mà anh ko cần nói đâu , chúng ta là anh em mà em có mỗi anh trai ko giúp anh thì ai giúp đó là bổn phận của em , em thương anh trai lắm....
Bất chợt tỉnh đã thấy em quay lại ôm tôi lúc nào em rúc vào lòng tôi bé nhỏ thân thương
- B ơi anh về phòng đây
Em tỉnh giọng ngái ngủ
- ở thêm chút nữa đi anh em đang được ôm mà
- ko được sợ ngủ quyên mẹ biết thì chết , mà sớm mai em còn lên trường nữa mà
- hị hị
Tôi nhấc tay em đang ôm lưng tôi đưa ra sau đầu đặt nhẹ nụ hôn lên trán em ngồi dậy
- anh về phòng đây
- vâng anh à mà anh bảo với nó là chị hôm nay tha cho mày đấy ko lại chết đòn với chị hihi
Tôi ngẩn người ko hiểu em làm hiện chỉ tay xuống dưới , tôi nhìn xuống ! Trời ơi chim tôi đang dựng đứng cả lên
- nó hư nhỉ cứ thấy em là nó lại thế hư quá hì hì thôi anh về đây kẻo trời sáng.....
Em lên trường hơn một tháng thì nhóm tôi cũng được một công ty nhỏ mời hợp tác mẹ điện hết cho bố cho em báo tin vui , tôi đã đi làm trở lại
Một thất bại đầu tiên trong đời tường chừng như gục gã nhưng tôi có gia đình có em gái bé nhỏ của tôi đã yêu thương giúp tôi qua chằng đường đó , mãi yêu em gái của tôi....
Bạn là người mà ta có thể chia sẽ buồn vui , bạn thân còn hơn thế ta có thể tâm sự thổ lộ trong nội tâm mình nghĩ gì . Ở ngay thôi tôi có tình bạn có tình anh em tình yêu thương vô bờ của người em gái tôi . Nếu ko có gia đình có em gái tôi liệu tôi mới thoát ra khỏi cái vỏ ốc mà tôi trốn khi vấp ngã đầu đời . Tôi yêu tất cả mọi người......
Trời mùa đông lạnh ko muốn ra khỏi chăn , nhìn lịch trả mấy chốc lại tết . Ngẫm lại trong năm chưa làm được việc gì ra hồn mà mình vẫn thế duy nhất một điều xã hội đang thay đổi rất nhanh . Trả biết buồn hay vui nữa... CHƯƠNG. 7 Thất Tình
Công việc vẫn diễn ra bình thường , bố ko đi làm xa nữa mà làm việc gần nhà em tôi bước sang năm hai việc công ty tôi phát triển tốt và thêm nhiều thị trường mới....
Một buổi chiều tôi có điện thoại
- anh A ơi cái B ốm rồi anh ơi , anh lên giúp chúng em với
- allo Thu á em ! B nó ốm sao ốm lâu chưa
- gần mười ngày rồi anh hai đứa em bắt chở nó đi viện nó ko đi , nói kiểu gì cũng thế nên hai đứa em gọi điện báo anh..
Ốm gì mà mười ngày ko chịu đi viện ( tôi lo lắng )
- rồi anh sắp xếp về luôn đây
Tôi nhanh chóng xin nghỉ báo nhà có việc gấp và được nghỉ ba ngày.....tức tốc về chỗ em tôi
Đến nơi thì trời cũng gần tối
- Thu ơi ! Trà ơi mở cổng cho anh ( em tôi ở trọ với hai bạn , sơ qua tí Thu thấp hơi béo mặt ko xinh lắm nhưng nhìn kute đặc biệt cái gì cũng to tròn hehe còn Trà thấp hơn em gái tôi tí nhìn duyên ngực eo bình thường nhưng vòng ba thì to hehe )....
- a anh A đã về rồi có tiếng em Trà ra mở cổng cho tôi vào
Tôi vào thấy Thu đang đun lấu gì đó cho bữa tối , vào phòng đóng cửa bật điện em nằm trên giường đắp vỏ chăn mặt quay vào tường
- B ơi em ốm sao thế mà sao ốm lâu ngày vậy ko gọi điện cho anh
Ko thấy em trả lời tôi lại gần chạm vào vai em kéo ra nhưng em lấy tay gỡ tay tôi rồi nằm thế ko nói gì cả , tôi lại hỏi lại kéo thì em vẫn như cũ quay ra thấy Trà ra hiệu ra ngoài tôi đi theo
- bọn em dấu ko dám nói qua điện thoại , cái B nó bị thất tình anh ơi nó sốc quá nó bỏ học bỏ ăn uống ko làm gì cả chỉ ăn qua loa rồi lại nằm
Tôi hơi giật mình..
- uh anh hiểu rồi cái này khó thật có bệnh thì đi viện khám , đằng này lại ...
Tôi im lặng
- gần tối rồi anh ở lại ăn cơm với tụi em rồi tính anh ơi
- uh ( tôi thở dài )
Cơm dọn ra ăn tôi gọi mãi em cũng ra bất đắc dĩ em ngồi xuống ăn nhưng chắc được ba miếng em xong ko ăn nữa đứng dậy vào wc rồi vào giường nằm . Tôi nhìn em buồn rầu cố ăn nhanh cho qua bữa
Dọn dẹp xong ba anh em tôi ra nói chuyện nho nhỏ
- nó cứ như thế tám ngày rồi anh ko đến lớp học chúng em phải nhờ bạn báo danh giúp chỉ nằm ở nhà nên hai đứa chúng em cũng phải chia nhau ra chông nó chán quá
- thằng đó là một thằng tồi ( Thu lên tiếng ) nó bỏ cái B là hôm sau có bạn gái luôn bọn con gái chúng em gét nó lắm
- anh hiểu rồi nhưng giờ quan trọng là giúp đỡ động viên nó như nào khó quá
- theo em anh đưa B về nhà gần người thân dễ hơn giúp hơn
- em thì lại khác anh đưa B đến chỗ nào thay đổi môi trường cách xa chỗ đông người thì hơn
Tôi yên lặng nghe... Cũng gần 10h tôi bảo ra ngoài tìm phòng trọ ( trên đường đi tôi gọi điện cho sếp báo xin nghỉ thêm vài ngày nữa ) rồi sáng mai qua đây sớm...
Lấy phòng tôi tắm qua loa lên giường nghỉ trằn trọc băn khoăn , đưa em đến nhà họ hàng sợ làm phiền đưa em đi đâu xa thì lại sợ ko chăm sóc được em mà đưa em về nhà sợ bố mẹ buồn lòng..... Tôi đã quyết định đi đâu rồi .....
Sáng sớm tôi đến chỗ em trọ nói chuyện với hai em quyết định của mình nhờ hai em chuẩn bị hành lí và tiện luôn xin phép nghỉ học luôn
- anh đưa B lên nhà họ hàng nhà anh , nhà bác đấy rộng rãi thoáng mát gần biển để cho em ấy nghỉ ngơi
- vâng ạ để chúng em chuẩn bị để đưa B đi
- uh nhanh nhé đi sớm tí để chiều đến nơi
Tôi gọi xe ôm ra bến xe bắt đầu cuộc hành trình giúp em tôi chữa lành vết thương lòng , thật ra là tôi đưa em đi biển thật nhưng ko phải đến nhà họ hàng mặc dù có nhà bác quê vùng biển ......
Đến nơi cũng 4h chiều tôi đặt một phòng hai giường tay kéo em đi theo như kẻ mất hồn lên phòng
- em đi tắm đi xong nghỉ chút tí đi ăn cơm
Em lầm lũi lấy đồ đi tắm xong về giường nằm ko nói gì tôi nhìn em thương hại ... 7h tối tôi gọi em dậy đi ăn , em ngồi ăn chặm chạp nuốt từng miếng một mãi ko hết một bát mặc dù tôi cố ép
- em ko ăn nữa em muốn về
- vậy em về phòng trước đi anh lên sau
Em lại lầm lũi bước về phòng , còn lại mình tôi một mình nhìn em đi khuất với tay mở non bia uống một hơi hết . Phải làm gì đây làm gì đây....
Sáng hôm sau tôi chạy một vòng về phòng thấy em vẫn ngủ
- dậy đi em dậy đánh răng rửa mặt còn đi ăn sáng (tôi gọi ba lần em mới động đậy ngồi dậy và đi vệ cá nhân )
Em ăn sáng xong ...
- đi đâu chơi ko anh dẫn đi
Em lắc đầu em lặng một lúc rồi nói
- em muốn về phòng em ko muốn đi đâu cả
Đến trưa đi ăn xong rồi lại buổi tối cứ ăn xong em lại đòi về phòng làm bạn với chiếc giường mà ko quan tâm gì hết , em như kẻ vô hồn mặc dù tôi nói rất nhiều nhưng em vẫn vậy . Thêm một ngày chán nản...
Hôm sau..
- ăn xong anh đưa em đi chơi
Tôi kéo em hết hàng này đến hàng khác làm đủ trò để em nói mà có nói thì cũng chỉ dạ vâng .... Buổi chiều dắt em đi dạo trên bãi biển , em cứ lầm lũi đi , được một đoạn
- anh đi đi để em ngồi đây
Em ngồi đó sợ em làm sao tôi cũng ngồi gần nói chuyện kể về tuổi thơ lúc học cấp một cấp hai ba rồi tôi kể chuyện tôi học đại học vui quậy như thế nào chuyện ra trường đi làm khó khăn ra sao , em cứ im lặng ko nói gì khuôn mặt buồn đôi mắt nhìn ra xa ..
Ngồi thế 3h....4h liền rồi hoàng hôn cũng xuống trời bắt đầu tối
- anh em mình đi ăn cơm thôi
Đến nhà ăn gọi cơm em ngồi ăn , tôi gọi thêm mấy lon bia uống cả chiều ngồi khát nước đang uống có điện thoại xem của sếp gọi ( thời dùng em Nokia 1102 thần thánh

)
- em ăn nha cố ăn hết một bát ( tay cầm điện thoại tay kia gắp thêm thức ăn cho em ) anh ra ngoài nói chuyện tí
Do trục trặc mà đúng việc của tôi sếp gọi tôi đành nhờ thằng em nó giúp cũng may nó nhận lời tạm ổn tôi quay lại nhà ăn , chắc mất tầm 15p...
Từ xa thấy em đang uống gì đó tôi bước nhanh ! Trời em uống bia mà đã uống hết một lon rồi đang lon thứ hai
- sao em ko ăn mà lại uống thế ( tay giữ lon lại )
- kệ em , em muốn uống ( tay em gạt tay tôi lại tiếp tục uống )
- ko được em ăn ít thế sẽ say đấy ko uống nữa
- ko em muốn uống để em uống
- em sắp say rồi dừng lại đi ( tôi quát nhỏ )
- em muốn say em rất muốn say quyên đi hết tất cả ( em gần như gào lên )
Mọi ánh mắt hướng về anh em chúng tôi , tôi nhìn em mà thương xót . Hết hai lon rồi lon thứ ba em vừa khóc vừa uống một lúc thì em say thật em gục hẳn xuống bàn , tôi lại gần đỡ em gọi chủ tính tiền rồi dìu em về phòng . Phòng thì xa dìu ko nổi tôi cõng em thì em cũng bắt đầu thấy vung chân tay khó kiểm soát miệng trực chỉ như muốn nôn và em đã nôn luôn , nôn cả ra người em lẫn tôi một mùi chua nồng bốc lên từ hai anh em...
Đặt tạm em xuống giường ( miệng vẫn lảm nhản linh tinh) tôi xả nước pha đủ ấm , xong xuôi quay cửi áo và quần cho em giờ em chỉ còn mặc mỗi đồ lót tôi bế em vào đặt em dựa vào bồn , nước ấm gần như em bình tâm lại ko nói nữa nhưng tay cũng vung linh tinh . Tôi lấy khăn lau mặt lau người em xuống tới ngực thấy vướng
- em cửi áo lót ra đi
Em ngồi ngay lại tay đưa ra đằng sau tháo móc cài nhưng chỉ trực đổ gục tôi đưa tay đỡ vòng dưới lách em
- thôi để anh giúp ( hic ko biết tháo làm sao chắc 30s )
Nhẹ nhàng khéo léo đã xong áo lót cặp vú to tròn cao hiện ra núm vú hồng tôi ngây người : [ em gái mày đấy , nhanh đi kẻo em nó rét ] . Tôi lau qua ngực em vòng qua lưng xuống dưới bụng đến quần
- em cửi được quần ko
Em ngồi tựa thành mặt cúi gục xuống
- ko được thì ôm lấy cổ anh
Em cũng chẳng cất nổi tay tôi đành cầm hai tay em đưa vòng qua vai tôi chắc chắn tôi hơi nhổm đưa tay cầm hai cặp quần em kéo xuống em khẽ nhấc người theo . cuối cùng em lại trắng tinh trước mắt tôi em ngồi nước ngập qua hông tí nên chỉ thấy hàng lông đen thôi
Sợ em lạnh tôi lau thật nhanh với lấy chiếc khăn khô nhấc em ngồi lên thành lau khô hết một lượt từ trên xuống
- bám chặt lấy cổ anh
Dường như em hiểu ôm lấy tôi , tôi bế em , tôi đang bế thiên thần của tôi đôi mắt nhắm này cặp vú vươn cao này hàng lông đen tuyền hơi xoan này tất cả của em tôi đó . Từ phòng tắm ra dường mà gần như tôi đi trên mây mắt tôi ko rời cơ thể em nhẹ nhàng đặt em xuống dường tới túi balo tím quần áo , ngay cạnh balo là chiếc váy ngủ định tìm đồ lót nhưng thôi
- bám lấy anh để mặc đồ nào
Kéo em dậy người em giờ nhũn nhèo đổ vào người tôi.....mãi cũng xong đặt em xuống kéo vỏ chăn đắp nhẹ cho em hic xong mệt vãi ... Em thở đều đều
Nhìn em ngủ mọi kí ức lại được nhớ . [ nó là em mày mà sao mày lại như vậy ] , tôi bước vào phòng tắm mọi kí ức mọi hình ảnh từ xưa và luôn cả hiện tại bây giờ . Tắm nhanh còn đi ăn đói quá.... Về phòng tôi ra ban công hút thuốc , ko biết mình có thể giúp em trở lại như ngày xưa ko đứa em mà tôi quý nhất ôi em ơi.....
Chắc 12h hơn thì tôi đi ngủ gần đến giường em vẫn thấy thở đều tôi an tâm phần nào lên giường ngủ mặc dù là khó..... Cảm giác như bóng đè nặng trên ngực và cái gì đó cứ như ai đang hôn mình tôi tỉnh mắt mờ mờ nhìn thấy ai đó ngồi trên người tôi ko mặc quần áo cứ cúi sát mặt tôi hôn lấy hôn để tôi lấy tay giữ hai vai và bất ngờ nhận ra là em gái tôi
- yêu em đi anh ơi anh ko yêu em à ( em gạt tay tôi lại ôm mặt tôi hôn tiếp )
Phả vào mặt tôi vẫn còn mùi bia chưa hết một tay ngăn miệng em chạm vào tôi tay kia giữ vai em , em gạt ra lại điên cuồng lao vào như con thứ trực xơi con mồi . Hai tay tôi giữ chặt vai em đẩy ra em ko ôm tôi được , bất ngờ em trượt xuống dưới cầm cạp quần kéo xuống chim tôi vừa hở ra ngoài em hai tay vồ lấy chim tôi chuẩn bị đưa vào mồm bú . Tôi tay giữ miệng em tay kia đưa qua nách kéo mạnh em lên ngang mặt tôi , tôi vòng qua người em ôm chặt hai chân quắp lấy hai chân em vào gần như tôi khóa cứng em
- bỏ em ra đi...buông em ra...
- buông em ra đi em yêu anh mà sao anh ko yêu em nữa sao huhuhu
...............
..........
Em vừa nói vừa khóc hai tay cào mạnh vào sườn tôi đau rát có lúc em cắn cả vào vai tôi . Tôi biết em đang rất đau khổ nhưng biết phải làm sao giờ chỉ biết ôm em thật chặt vào lòng mà thôi
Quẫy đạp chắc tầm 20p thì em ko kêu nữa em dần dần ngủ tôi nhẹ nghiêng người cho em nằm xuống kéo chăn đắp cho em sang giường em nằm mãi mới ngủ được , thật là một đêm dài....
P/s : Chắc mọi người có thắc mắc sao cứ theo cái mô tip nhà tắm , tôi có lí do :
+ thứ nhất gia đình tôi sống ở khu gần như biệt lập cách khu dân cư , bố đi làm quanh năm mẹ hay vắng nhà tôi chăm em từ nhỏ hai anh em ít bạn bè cấp một cấp hai cả cấp ba cũng thế nên anh quấn quýt lấy nhau chúng tôi thích nước thích biển thích nhìn mưa rơi....cùng sở thích nhé
+ thứ hai vì nhà tắm là không gian hẹp nó kín đáo anh em có thể thể hiện tình cảm nói làm những việc mình thích mà ko bị ai để ý soi xét . Chắc có người nghĩ sao ko diễn ra trên giường , hehe chưa dám nghĩ đến việc đó nhưng sẽ có

hihi
+ thứ ba tình cảm của anh em tôi là loạn luân mà theo cách nghĩ của người á đông nói chung và ở việt nam nói riêng thì đó là một việc kinh khủng một việc trái với luân thường đạo lí nên mọi việc chỉ diễn ra trong nhà mình , ở nơi kín đáo thật ít người biết đến
Còn một số người có thể nói tôi đang đi vào nối mòn . Đúng là nối mòn thật nhưng tôi sẽ cố gắng viết khác đi viết cho nó có cảm xúc hơn chân thật hơn hihi
Uể oải ngồi dậy thì cũng 7h ngó sang em vẫn thấy em ngủ , tôi nhanh đi ăn sáng và cũng mua luôn một suất cho em . Về vẫn thấy em ngủ , đặt đồ ăn ở bàn tôi ra ban công hút thuốc trầm tư suy nghĩ bỗng
- anh cho em xin lỗi huhu em đã làm điều gì đó đêm qua phải ko đúng ko anh... ( em ôm sau lưng tôi )
- ko có gì đâu em , do em say mà anh quyên hết rồi
- huhu em trả còn nhớ gì nữa chắc anh buồn vì em lắm
- thôi ko nhắc nữa em ăn sáng đi hôm nay đi chơi xa nhé
- vâng ạ nhưng anh tha lỗi cho em đã
- rồi.....rồi......đi ăn đi em
Em bước vào tôi quay lại nhìn em , nhớ lại đêm qua gần như ko phải là em như lúc này nữa......
Anh em tôi thuê xe đạp đôi đi xa ra vùng lân cận xem họ làm nông , em vẫn ít nói chỉ thi thoảng nhìn trộm tôi rồi quay đi tôi nói chuyện thì em cũng đáp lại có vẻ nhiều hơn .... Ăn trưa dọc đường chiều hai anh em lại rong ruổi hết đồng quê hít hà hương đồng nội , em đã chủ động hỏi tôi rồi nói chuyện tôi thấy mừng . Chiều gần tối anh về trả xe đi ăn tối rồi cùng cầm tay nhau dạo trên bãi biển , thật bình yên quá .9h về phòng tôi tắm trước lên giường lấy quyển sách đọc thấy đĩa quả em đã gọt trên bàn
- em đi tắm đi cho đỡ mệt
- vâng anh..
Tắm xong em ngồi giường trải tóc vẫn im lặng
- hôm nay đi chơi em có vui ko
- có ạ
- mai đi nữa ko hay ở lại ( tôi muốn tắm biển từ hôm đến đã xuống nước đâu )
- anh đi đâu em đến đó
- uh mai anh muốn tắm biển
- vâng
Em đến gần tôi ngồi xuống giường
- em ngủ với anh nhé ( nói rất nhẹ )
Tôi đang mải đọc ko để ý , lúc quay sang đã thấy em nằm co người quay lưng về phía tôi , tôi bỏ sách với tay tắt điện rồi ôm em
- anh xin lỗi anh ko để ý
Thấy người rung nhẹ tôi biết em đang khóc , tôi ôm chặt em hơn vào mình...
- uh cứ khóc đi khóc cho nhẹ lòng
Thấy vậy em khóc to hơn khóc như một đứa trẻ tôi vỗ về em.... Phải một lúc lâu em mới bình tâm lại và em kể :
- em biết tình cảm anh dành cho em là rất rất nhiều em hiểu đó là thứ tình cảm của gia đình của anh trai dành cho em , nhiều lúc em cứ muốn đến với anh nói với anh tất cả nỗi niềm sâu kín nhất thậm chí em muốn trao cho anh tất cả.....
Em ngưng lại , tôi nắm chặt tay em trong tay mình
- em cứ nói đi
- nhưng em sợ em sợ lắm anh em đã chạy trốn anh chạy trốn thứ tình cảm đang dần lớn lên trong em , nhiều đêm mất ngủ cái Thu cái Trà cứ lo em bị làm sao . Em suy nghĩ nhiều và quyết định cần có một mối quan hệ mới....
Tôi nghe em nói mà chính tôi cũng rối bời , vậy thứ tình cảm của tôi dành cho em là gì là khám phá của tuổi mới lớn là cảm xúc đầu đời hay là ham muốn thể xác..... Thôi cái đó hãy suy nghĩ sau vì chính tôi cũng ko trả lời cho tôi lúc này việc trước mắt và quan trọng nhất là giúp em vượt qua nỗi đau này
- em cứ nói tiếp đi
- em bắt đầu quen nó từ năm thứ hai nó ko đẹp trai lắm nhưng khéo nói nó hay chủ động đưa đón em đi đâu nó cũng khoe em là bạn gái nó rồi nó vẽ tương lai sau này khi cưới em . Lúc đầu em tưởng nó vô tư chỉ có cầm tay rồi hôn em thôi nhưng rồi tần suất cứ tăng lên dần . Có lần đến phòng trọ chỗ em nó đòi quan hệ nhưng em ko cho nó biết nó cũng xin lỗi bảo là yêu em quá ko kiềm chế được , vài lần cũng thế em quyết ko cho . Rồi cái gì giữ mãi cũng phải bung ra , hôm đó nó đến đón em bảo đến phòng nó chơi phòng nó anh em cả bạn gái cũng có tu tập em ko biết cứ đi theo nhưng khi đến nơi ko có ai em đòi về nó năn nỉ ở lại em ở lại vào phòng thì nó bắt đầu đòi yêu em , em chống cự thậm chí chửi nó đấm nó nhưng nó như trực sẵn như nuốt con mồi may sao em thoát được..... ( em im lặng ) qua hôm sau đến trường mọi người nhìn em với ánh mắt dò xét khi em hỏi bạn thì thằng đó nói em con này con nọ em đã sốc . Khi học về trả hiểu vô tình hay cố ý em bắt gặp nó đang ôm một người khác , lúc đó em gần như gục ngã cái Trà phải chở em về . Tối đó em mới biết thằng đó nó thay người yêu nhanh lắm chủ yếu nó tán gái để chơi bời quan hệ thôi và rồi em bị như thế đó anh...
- Đm anh gặp anh đập chết nó
Em quay lại ôm tôi
- thôi anh ạ nó sống thế kệ nó mọi người biết ông trời cũng biết
Em dụi đầu vào ngực tôi
- đêm nay cho em ngủ với anh nhé hihi
- uh ngủ đi
Một chốc em đã ngủ , đợi em ngủ say tôi nhẹ gỡ tay em dậy đắp chăn cho em tôi lấy thuốc ra ban công hút : lần đầu nó yêu mà gặp thằng sở khanh mẹ nó chứ , khổ thân em gái tôi..... Hơn 11h lại giường em vẫn thở đều tôi nằm cạnh em ngủ luôn.....
- chào buổi sáng
Tôi dụi mắt thấy em nằm cạnh
- em dậy rồi à , dậy sớm thế
- em dậy được một lúc rồi
- dậy rồi còn nằm đây làm gì
- hihi em nằm xem anh ngủ , sao dễ thương thế
- thôi dậy đi , dậy còn đi ăn sáng ! À mà hôm nay định đi đâu ko để tôi còn hộ tống
- em sẽ tuyển anh làm vệ sĩ suốt đời luôn..
- hôm nay em muốn đi chợ mua mấy thứ ( giọng vui vui )
- ok nhanh đi kẻo trời nắng ( hình như niềm vui của phái nữ là mua sắm thì phải ).......
Em mua bao nhiêu đồ mua cho mẹ cho bố cả quà cho Trà và Thu nữa toàn đồ linh tinh của con gái ( cũng may mới có lương ) lúc đến thanh toán , em vẫn chọn thêm mấy món quà nữa chị chủ quán nói :
- mới làm lành hả con gái bây giờ gãnh lắm chiều tí đi em
- vâng chị , khó chiều lắm
- hai em đẹp đôi lắm chúc hai em hạnh phúc nhé
Tôi chột dạ nhìn em đang lựa hàng , mọi người nhìn tôi và em như đôi tình nhân mà ko biết chúng tôi là anh em ruột và điều đó làm tôi vừa vui vừa buồn cười
- xong chưa em nhanh đi
- vâng anh trả nốt đi , xong em còn muốn ăn kem nữa..... Ăn xong kem đến hiểu sách mua mấy cuốn sách và cả truyện tranh nữa . Em hôm nay đã khác hẳn em đã nói chuyện đã cười điều đó làm tôi vui nhường nào hi vọng em trờ lại như ngày xưa..
Buổi trưa cũng đến chúng tôi ăn qua rồi về phòng nghỉ trưa , tỉnh dậy mở mắt ko thấy em nằm cạnh đưa tay ra sau lưng cũng ko thấy . Có tiếng hí hí , tôi quay lại thấy em đang ở giường bên đang đọc cái gì đấy
- em dậy rồi à mà đang đọc cái gì mà vui thế
- em đang đọc Doremon !
- lớn rồi còn đọc Doremon à
- kệ em , em thấy hay em cứ đọc hí hí
- mấy giờ rồi em chiều anh định tắm biển em đi ko
- gần 3h anh ơi mà trời còn nắng lắm ( em ra cửa sổ nhìn ra ngoài )
- uh vậy đợi trời đỡ nắng rồi đi
Tôi định ngủ tiếp mà nằm mãi ko ngủ được...
- có quyển sách hay truyện gì ko cho anh mượn ! À hình như có quyển Conan thì phải
- vâng có đây anh ơi
Em cầm sang vừa đi vừa bĩu môi
- hay nhể vừa chê ai trẻ con đọc truyện tranh mà sao giờ còn đòi đọc
- ơ thì anh xem chú nhóc thám tử đó đã tìm ra bọn áo đen chưa thôi mà hahaha
- ôi anh tôi
Em đưa truyện cho tôi xong cũng nằm cạnh tôi quay lưng vào nhau đọc những quyển truyện mà khi xưa anh em đã từng rất thích.....
Hơn 4h anh em tôi ra biển , gọi dụ kiểu gì em cũng ko xuống tắm ( ko đúng ngày nghỉ với lại là bãi tắm nhỏ lên chỉ có anh em tôi trên bờ biển thôi )
- anh tắm đi hôm nay em ko muốn xuống nước , ko dụ được em đâu
Em ko xuống mà ngồi trên cát ô che đầu đọc mấy quyển truyện mang theo , tôi cũng mượn một chiếc phao bơi nằm trên để gió với sóng thổi đi chốc chốc lại bơi vào bờ rồi lại chạy đến chỗ em ngồi
- ko tắm thật hả
- vâng hihi ! Á sao sườn với lưng anh bị xây sát vậy
- à tối hôm nào anh bị con mèo nó cào thôi ko sao đâu hahaha
Em chợt buồn nhìn tôi.....
- vậy anh tắm tí rồi anh em mình đón hoàng hôn nhé
- vâng ạ
Mặt trời sắp sửa lặn tôi vào bờ khoắc tạm chiếc áo rồi cùng em đi dọc bờ biển , em khoắc tay tôi dựa đầu vào tôi chậm bước
- em chỉ mong thời gian ngừng trôi như lúc này thôi anh...
Gần tối về phòng tắm qua rồi đi ăn tối xong anh em lại đi dạo , hai anh em như đôi tình nhân đi bên nhau cùng cảm nhận gió mát , hương vị mặn của biển tiếng rì rào của hàng phi lao xen lẫn tiếng dế kêu .... Trên đường anh em có gặp 1 số đôi họ cùng đi bên nhau thật lãng mạn , còn gặp cả đôi đang hôn nhau trên ghế . Tôi thấy thế kéo em đi hướng khác và dường như em cũng hiểu
- hihi anh xấu hổ à
- ơ thì.... ko thích đi nữa thôi
- em muốn đi nữa ( giọng nhõng nhẹo )
- để mai đi đi hôm nay anh muốn nghỉ sớm
- ko..ko... Nếu thế anh phải cõng em đi về
- có chân để đi còn bắt cõng , đã béo như heo còn cõng
Em gần như ko nghe tôi nói đã nhảy lên lưng bám lấy cổ tôi , tôi lảo đảo tí trượt..
- khiếp sao nặng vậy trời
- hí hí tiến lên nào anh ơi
Tôi chậm rãi bước đi , hai ngực em mềm mại chạm vào lưng tôi cả thân em áp hẳn vào lưng cái âm ấm dần được tôi cảm nhận hết . Đi một đoạn mỏi chân tôi bỏ em xuống để nghỉ chút nó lại nhí nhéo dục dã tôi nhanh nhanh , kiếp làm anh vất vả quá
Cuối cùng cũng về đến khách sạn cố lắm mới lên được phòng hai chân cuồng hết cẳng đổ ngay xuống giường
- ôi trời ơi mệt với chân ko bước nổi nữa rồi
- cõng em tí cũng kêu , mà mấy khi được gãnh anh đâu huhu...
Em vừa thay chiếc váy ngủ đi ra mang theo một cốc nước đưa tôi uống
- anh uống đi hì trả công anh đấy
Nước cam vắt tôi uống một hơi hết luôn
- ngon thế ! em chăm anh vầy hết mệt luôn
- thì em có mỗi anh trai mà chứ lại chăm thằng đểu kia à
Em nói rồi lẳng lặng nằm ngả đầu lên bụng tôi
- ái trà êm thế , cho em thuê một đêm làm gối nhé
- uh thì cũng để cái gối đi đánh răng đã chứ
Em ngồi dậy tôi đi đánh răng thay quần áo cho dễ ngủ khi quay lại đã thấy em ngủ rồi , tôi đến nằm cạnh và ôm lấy em ( nó dễ ngủ thế này chắc mọi chuyện đã dần qua em ko còn bị ảnh hưởng bởi cái chuyện mà em là nạn nhân hi vọng em chóng khỏe lại ) tôi hít hương thơm từ mái tóc em rồi cũng ngủ ko biết gì luôn......
- chào buổi sáng
Tôi mở mắt đã thấy nụ cười của em trên môi , nhìn em sao mà xinh đẹp thế
- anh tỉnh hẳn chưa em muốn nói cái này
Tôi trả vờ ngáp ngáp
- từ từ để anh ngủ tiếp đã
Em lấy tay bóp mũi tôi rồi lại chọc vào sườn tôi gây buồn tôi buồn quá
- đây đây dậy rồi đây mà em nói gì nào
- em..em.....em quyết định rồi em sẽ ko yêu ai nữa em sẽ chỉ yêu mình anh thôi , nha anh
Tôi ko nói lời nào mà hôn lên trán em rồi kéo em vào ngực mình ôm chặt một lúc
- em ah chúng ta là anh em ruột , mà đã là anh em ruột thì sẽ ko đến được với nhau sẽ ko thể chung một con đường được đến lúc nào đó anh sẽ phải lấy vợ còn em lấy chồng đó là điều tự nhiên em hiểu ko dù anh có muốn như thế lắm thì còn bố mẹ , còn xã hội này nữa chứ......
- kệ...kệ...kệ em ko quan tâm em cứ yêu anh nha anh
Tôi biết dù nói thế nào lúc này thì em cũng quyết định thế lên tôi đổi chiến thuật , hai tay tôi chọc vào sườn em cho em buồn tôi nhanh rời khỏi em
- chuyện đó nói sau đi còn hôm nay muốn làm gì nốt nào cô nhóc của tôi ơi
- anh ko trả lời em à
- ko để lúc khác giờ phải chơi ko mai lại phải làm rồi
- anh nhớ đấy nhé
- ok bà cô khó tính
- gừ...... vậy hôm nay đi tắm biển
Tôi hơi bất ngờ thì em hihihi
- anh chuẩn bị đi tí em gọi nha
Còn nữa.........