Hạnh quay lại nhà Hương rồi lấy xe chạy về nhà cô bên quận 7, được nghỉ hai ngày nay đi theo gã vui thật, mà cũng thú vị nữa, hôm nay còn…tham gia uống bia ôm nữa chứ, hèn chi cô hiểu vì sao con Hương 4 năm nay, từ đầu năm 3 mới quen Tuấn cho đến nay nay tốt nghiệp đã 2 năm đi làm nó không bỏ đi cuộc sống đó được. Cuộc sống kích thích và lôi cuốn con người trở lại bản năng nguyên thủy nhất của mình, đó là chiến đấu, là chiến thắng, là những cảm giác hoang lạc của nó mang lại, khi con người còn ăn lông ở lỗ bầy đàn, chiến đấu bầy đàn, chia nhau chiến lợi phẩm theo bầy đàn, và những hoan lạc tình dục cũng…bầy đàn. Và giờ cô hiểu hết lý do Hương yêu gã mê mệt, vì gã mang lại cho con bạn thân của mình những cảm xúc sâu kín đó, một cảm xúc mà cô biết Hương thèm, nhưng không dám bày tỏ ra với ai, và đàn ông, chĩ có gã là làm cho bạn mình nếm trải vào đó.
Mở cửa vào nhà, thấy Phương và Yến còn ngồi làm cho xong cái đề án, cô dắt xe vào cất rồi khóa cửa sau khi nghe 2 con bạn nói bữa nay tụi nó ở đây làm cho xong cái tổng thể, cô gật gật, uh, làm nhanh trong đêm nay đi, sáng mai in ra, vì mai lão tam hẹn cô lên làm việc rồi, cô cũng cần đưa để lão ký thông qua và còn..nhận lương nữa chứ, nghĩ đến từ mai mình có thêm một khoảng thu nhập kha khá, cô mừng lắm.
Vừa tắm Hạnh vừa nhớ lại mấy tháng nay từ ngày cô quen gã thì cô…cũng bị áp lực chi tiêu đè lên ví tiền nhỏ nhoi của cô. Gã mua mấy món đồ hiện đại nhưng hại …điện làm chi phí hàng tháng của cô cho tiền trọ đội lên gấp đôi, ai mà không biết điện nhà trọ thì mắc thế nào. Mà không lẽ mua rồi bạn bè em út xài cô lại không cho, rồi gã đến ở nữa, cũng xài phụ vô, rồi từ ngày yêu thương chăm sóc gã, nấu ăn ngon, mua sắm đồ linh tinh cho gã xài cũng tiêu hao của cô một khoảng..đáng kể. Trước đây vốn dĩ cô sống tiết kiệm, và có một mình nên có dư, từ ngày yêu thương quen gã thì tốn kém tình phí cũng kha khá rồi...thâm hụt. Cô bật cười, có người tình nào như cô không, quen đàn ông có vợ, người ta không chu cấp cho mình, mà mình còn…ngược lại, đi làm dành dụm rồi mang ra lo cho...chồng người ta.
Cô nghĩ thì nghĩ vậy chứ cô không tiếc tiền, vì cô sống nào giờ tuy tiết kiệm nhưng không keo kiệt, cái nào đáng thì cũng chi, với lại từ ngày gã trang bị tiện nghi, cô cũng thấy sinh hoạt thoải mái ra, ít nhất là những đêm trời nóng không phải mất ngủ mở cửa phòng ra ngồi hóng mát. Mà cũng do cô nữa, lâu lâu gã móc một cục vài triệu đưa cô thì cô không lấy, anh có nhiều cái phải lo rồi, rồi vợ con nữa, anh giữ đi, khi nào em thật sự cần, em lấy sau. Và cô nhớ lúc đó cô vui lắm khi nhìn ánh mắt gã long lanh nhìn cô rồi ôm ghì cô vào lòng, em biết không, em là người con gái thương anh nhất, trong số 5,6 con đang lên giường với anh. Nên hao phí thì cô lo chứ không tiếc, vì mình chăm sóc cho người mình yêu thương mà, tiếc làm gì, miễn gã thấy vui là cô vui. Thế nên hôm nay anh 4 chính thức nhận cô vào hệ thống, giao quyền và công việc cho cô chủ động, cô mừng thật sự, cô yêu gã vì gã là người không có nhiều tiền, nhưng gã biết làm sao để những người gã yêu thương kiếm thêm tiền bằng chính năng lực của họ, mà như thế mới bền vững, chứ quan hệ yêu đương mà gắn bó trên tiền bạc trực tiếp, không thể có cách nào lâu bền được, kể cả có tiền đè chết người đi nữa, vì nếu dùng tình đổi tình, bao nhiêu mới gọi là đủ ?
Cô tắm ra thì con Liên nó đã dọn cơm sẵn để 4 chị em ăn, mấy lúc này cô cũng vui vì nó rất ngoan, đi làm là về nhà, biết chị hai nhiều việc nên nó chủ động lo nội trợ, 3 chị em gái bọn cô từ nhỏ là mẹ tập như vậy, để còn ra đời sống tự lập được, mà con gái miền trung đa số như thế cả, ngay cả con Hương, tuy hồi đó nó sống…lầy lội hơn cô và 2 con bạn, nhưng nội trợ cơm nước nó cũng khéo léo, và chĩ có gã là..có phúc vì nó cơm nước hầu hạ.
- Khi nào em bắt đầu lên công ty Đại Việt làm cho anh Hùng chính thức, Hạnh hỏi con Liên khi 4 đứa ngồi ăn cơm
- 5 ngày nữa em nhận giấy tốt nghiệp tạm thời rồi là xong thủ tục với trường, rồi đi làm chính thức luôn cho anh Hùng
- Được rồi, rồi Hạnh gật đầu, quay qua Phương, ê mày, sáng nay anh Hùng và tao về tổng công ty họp, sếp tổng quyết là 2 đứa mày làm chính thức cho tổ cải cách do tao làm tổ trưởng, Yến triển khai trực tiếp, còn Phương lo hậu kiểm và anh Hùng nói mày lên công ty anh ấy lo việc kinh doanh, vì mày chạy…sô quen rồi, nên mày làm 2 việc
- Uh, tụi tao biết rồi, nhưng mà sợ tụi mình làm không nổi, tao thấy bên đó lớn mà, Yến băn khoăn
- Không sao, tao cũng lo, nhưng mình làm cái này có con Hương và anh Hùng phụ nữa mà, tuy không biên chế chính thức, với lại, Hương cười, sau lưng tao có anh Tính nữa, chắc không đến nỗi đâu, mà tao nhờ thì anh Tính nhiệt tình
- Chứ sao không nhiệt tình được, em dâu..tương lai mà, con Liên cười cười xía vô
- Dâu con cái đầu mày, Hạnh cốc đầu nó, rồi thấy mắc cỡ với 2 con bạn, rồi cảm giác mắc cở qua đi thì cô thấy vui vui, nhưng rồi nhớ tới Ngọc, cô lại thở dài, gã còn vợ danh chính ngôn thuận mà, rồi bé Nghi nữa.
- Ngày mai Yến theo tao đi lên tổng công ty cho biết văn phòng, sau này lên xuống làm việc, còn Phương thì theo Liên ghé lên công ty anh Hùng cho biết chỗ, rồi ghé qua văn phòng Sĩ Hùng luôn, mà nè, tao dặn tụi mày, lên đó làm, biết việc mình thôi, ai làm gì mình thấy gì thì cũng đừng hỏi, đừng thắc mắc, đó là 1, hai là tuyệt đối không nói ai nghe, kể cã bồ bịch hay cha mẹ anh em, là tụi mày làm cho Sĩ Hùng. Nhớ lời tao nói, Hạnh nghiêm trọng kết luận
- Vụ này…ngộ ngộ ta, bí mật vậy hả mày, Phương hỏi
- Uh, phải kín, không phải là có gì mờ ám, mà là yêu cầu của tao là vậy, còn lý do thì sau này tụi mày quan sát rồi tự hiểu, tao không nói gì hết, ngay cả con Hương nó cũng làm cho Sĩ Hùng và anh Hùng, nhưng nhánh khác, việc khác, tụi mày cũng đừng hỏi gì để nó khó xử.
Hai cô gái gật gật đầu, các cô hiểu tính Hạnh, nó sống nghiêm túc, xưa nay không lôi thôi ám muội như Hương, nên nó nói là các cô tin, nên không thắc mắc nữa. lo….ăn tiếp
- Liên này, Hạnh kêu con em, tao tính mai mốt mình dọn qua cái nhà mà…cái nhà hôm lần đầu mày gặp anh Hùng đó, mình qua đó ở với chị Hương, trước là cho giảm chi phí, sau là chị em đi làm cũng thuận tiện gần gũi, mày nghĩ sao
Con Liên suy nghĩ chút rồi trả lời,
- uh, nhà đó chục người ở cũng rộng, nhưng mà …mai mốt những lúc anh Hùng lên đây, rồi ảnh ở đâu
- Hạnh phì cười, mày rảnh thiêt, mày đi lo cho ổng, ổng thiếu gì chổ, nhưng đùa thôi, chị và chị Hương tính làm thêm cái gác lững cho anh Hùng ở, còn mấy chị em mình ở dưới
Con Liên nó cười ha hả,
- mấy chị em mình nào ở dưới, chắc có mình em ở dưới tối ngủ một mình thì có, rồi nó im bặt khi thấy Hạnh lừ mắt nhìn nó, nó im lặng không trêu chị hai nữa vì nó sợ chị hai nó mắc cỡ với 2 chị kia, chứ nó sợ gì vụ này. Nó còn bao che cho chị hai nó khi mẹ dt vô hỏi 2 chị em ăn ở hòa thuận lại chưa, rồi hỏi chị hai nó có yêu ai quen ai chưa, nó giấu hết mà.
- Vây quyết vậy đi, qua Tân Bình ở, em với chị hai đi làm cũng gần, nhưng 5 ngày nữa đợi em xong với trường đi, rồi dọn qua luôn, vì ở đó đi lên trường xa xôi.
- Uh, vậy đi, hồi đó cũng vì mày chuyển về cơ sở này học, tao mới dọn qua đây cho mày gần trường, chứ ở chung với Hương, tao tiết kiệm được khối thứ.
4 đứa con gái ăn cơm xong thì con Liên lên gác học bài, còn 3 cô chụm vô làm đề án tiếp, ráng đêm nay cho ngày mai xong để còn bắt tay vô việc. Làm chút rồi Hạnh móc dt ra gọi cho gã, hỏi thăm gã và 2 cô em kia chút, cô nhớ gã quá, và nhớ những cảm giác rạo rực hôm qua khi con điên kia và gã nhân lúc cô say mà đè cô ra nữa, tuy cảm giác lúc gã cho vào rồi Hương liếm liếm mình nó thích thật, nhưng cô biết cô chưa sẵn sàng cho việc đó, vì Hương nào giờ là bạn thân, bữa đó cô xỉn quá, chứ không cô cũng không chịu như vậy, cô hiểu rõ trong lòng mình chứ.
Hương khóa cửa hàng rào sau khi Hạnh chạy xe đi rồi cô quay vào bàn đá ngồi sau một ngày mệt mỏi lu bu. Mêt nhất là cơn say hồi chiều sau khi khách về mà không nằm nghỉ được vì phải đi gặp Liễu. Nhìn vào ngôi nhà rộng thênh trống trải gấp 3 lần căn phòng trọ cũ của cô, cô thấy trống vắng quá.
Mấy tháng nay kể từ khi gã bị đập cho tàn phế thì cô dọn qua đây ở, và đã quen với không khí đầm ấm vui vẻ hàng đêm khi Hồng và An đi làm về, rồi có bữa Hạnh qua chơi nữa. Giờ tụi nó đi về đó xa xôi, biết đến lúc nào chị em lại tụ tập vui vẻ như mấy tháng qua, chăm sóc nhau, giúp đỡ nhau, thậm chí có những đêm buồn và nhớ gã, rồi trời mưa lâm thâm, 3 đứa buồn còn lên Chartube cho Hồng với An kiếm tiền, và cũng thỏa mãn cho nhau nữa. Cô khác với Hạnh, cô gắn bó với Hồng và An sâu sắc trong tình bạn do ở cùng nhau lâu ngày, rồi gắn bó trong tình dục nữa, và Hương còn nhớ sáng nay khi Hồng đi ra cửa, nó còn cười khúc khích khi nói thì thào vào tai cô, mấy cái toys em bỏ lại cho chị và anh Hùng xài, tụi em lấy theo cái toys 2 đầu đủ rồi, rồi nó mắc cỡ chạy ra xe trong cái cười ha hả của cô nữa. Phải, cô nhớ cảm giác thú vị của những đêm cô mặc cái quần lót có gắn toys vào và làm đàn ông trong khi Hồng và An rên siết vặn vẹo dưới người cô, cảm giác đó lạ lắm. Cô hiễu nó lạ vì đàn bà theo bãn năng tình dục của mình, là người bị chiếm đoạt, bị xâm nhập bởi đàn ông, nhưng giờ cô trải nghiệm điều ngược lại, làm cô nảy sinh ra một tâm lý đàn ông khi Hồng và An, vừa sướng khoái xong bởi những cú thúc của cô, đã nằm ngoan ngoãn nép vào lòng cô như tìm một sự che chở, và cũng từ giờ phút đó trở đi, cô hiểu vì sao gã luôn luôn che chở bảo bọc cho các cô, phải, đó là bản năng trời sinh của giống đực, của những con đực sau khi giao phối với con cái xong, nó luôn muốn yêu thương và chở che cho con cái của nó, và nhiều lần đóng vai con đực những khi các cô hứng tình mà không có gã, đã làm cô hiểu ra điều đó, và cô càng yêu gã hơn.
Hạnh nó không biết, chứ vì cô muốn đêm nào cũng có gã, nên vì nghĩ mình và Hạnh ở riêng thì sẽ có lúc gã bên này, rồi gã chạy qua kia, nên cô kêu Hạnh qua ở, để sau này gã thích ngủ với Hạnh thì cứ ngủ, nhưng gã vẫn ở bên cạnh cô, đó mới là cái cô mong muốn, để cô ôm gã hàng đêm, và mân mê cái vật mềm mại dẻo dẻo của gã cho đến khi nó cứng lên. Nghĩ đến việc này, cô lấy dt ra báo cho bà chủ nhà, nói cô muốn làm thêm cái gác lững, bà ta cũng đồng ý, và còn làm cô vui hơn khi bà bảo làm đi, làm kiên cố chút, rồi tính thành tiền trừ vô tiền thuê nhà hàng tháng lại cho cô. Mừng quá, cô cảm ơn bà rồi chúc bà ngủ ngon.
Không biết giờ này gã làm gì nhỉ, cô vào nhà, khóa cửa cẩn thận xong nằm lăn ra tấm nệm rồi dt cho gã, thì nghe gã nói đang đi dạo ở bờ biển cùng Hồng và An, và cô nghe cả tiếng cười khúc khích quen thuộc cũa Hồng, gã chúc cô ngủ ngon rồi cúp máy. Nhìn đồng hồ mới hơn 21h, cô alo cho Viện, hẹn cậu ta ngày mai gặp rồi chúc cậu ta ngủ ngon sau mấy tiếng hỏi thăm của anh ta, và nghe cả tiếng thở dài của anh ta khi cô bảo cô rất vui vì hôm qua người yêu cô lên thăm cô, và hôm nay công việc thành công nữa. Cúp máy, cô tặc lưỡi, biết Viện buồn nhưng cô nói thẳng, vì chẳng thà như thế, chứ cô hiễu, cô quý Viện, có, cô thích đi chơi với anh ta, có, vì trong cô vẫn còn một người con gái trẻ trung nhí nhảnh, nhưng hỏi cô có nghĩ là cô yêu Viện không, thì cô hiễu mình mà, không có, vì cãm xúc không có, và cả cái quan trọng là Viện không đủ từng trải trong tình dục để mang lại cho cô sự hào hứng và khoái lạc như gã
Nằm lan man nghĩ ngợi đến tình dục, cô lại nhớ gã, và cô nhớ lại những lần cô và gã làm tình, mà mới đây thôi, sau 3 tuần xa gã, đêm qua gã lại làm tình với cô, mà một lần hôm qua, dù cô cực khoái nhưng cũng chưa đũ cho những gì khao khát dồn nén khi gã xa cô suốt ba tuần qua, cô nhớ đêm qua khi nằm he hé cái mền nhìn gã và Hạnh làm với nhau lần thứ 2, lúc đó cô đã phải cho tay vào háng mà xoa dịu con đàn bà khao khát của mình, cô biết chứ, khi Hạnh tỉnh rượu rồi mà cô xen vào làm tay 3 là Hạnh nó sẽ giận cô, không phải nó ích kỷ, mà là nó chưa quen với những cái hoang dại đến quên mình như vậy. Giờ nghĩ đến gã, cô lại thèm khát nữa , cô mở dt lên, soạn cho gã 1 tin nhắn “anh ác lắm, đi xa em ba tuần, ngủ với em 1 lần, rồi hôm nay bỏ đi nữa, em đang thèm muốn anh lắm, anh biết không” nhấn send cho nó gửi tin đi, cô gấp đt lại rồi mở tủ đồ của Hồng bỏ lại ra, và cô thấy y như Hồng nói, Hồng để lại hầu hết cho cô mấy cái đó, tần ngần chút, cô lấy ra cái trứng xoay và cái toys rung xài pin rồi cô đóng tủ lại, nằm xuống nệm và kéo quần lót đang mặc xuống ngang đầu gối, và hình ảnh cái vật cương cứng nóng hổi của gã hiện ra trong suy nghĩ của cô. Rồi bật cái dương vật giả lên cho nó xoay nhè nhẹ, cô ấn từ từ vào chổ ẩm ướt giữa hai đùi mình, vừa nhớ lại những động tác mà gã làm trên thân thể cô, cuốn cô vào những cơn sóng ngầm dữ dội lan tỏa và rần rật trong người. Phải, đây là đêm đầu tiên cô dùng toys để tự thỏa mãn cho mình, vì sự ham muốn và hoang dại của cô hôm nay đã nhiều hơn 3 tháng trước, bây giờ dùng bàn tay như hồi đó thì không đủ mang cô tới những cơn cực khoái lịm người như những đêm Hồng và An dùng cái toys này cho vào giữa 2 đùi cô. Đến chừng cái toys ướt nhoe nhoét vì bị bàn tay run rẩy của cô vứt xuống nệm, cô còn bật rên thành tiếng trong sự khoái lạc, phải, anh nói đúng, em là con đĩ hư hỏng dâm dục, lúc nào cũng thèm muốn anh, dù em làm gì, ở đâu đi nữa, thằng dâm dục của em có biết em đang thèm đến thế nào không, dù em vừa thõa mãn, nhưng cái giả...làm sao thay thế cái thật của thằng dâm dục được.
Mở cửa vào nhà, thấy Phương và Yến còn ngồi làm cho xong cái đề án, cô dắt xe vào cất rồi khóa cửa sau khi nghe 2 con bạn nói bữa nay tụi nó ở đây làm cho xong cái tổng thể, cô gật gật, uh, làm nhanh trong đêm nay đi, sáng mai in ra, vì mai lão tam hẹn cô lên làm việc rồi, cô cũng cần đưa để lão ký thông qua và còn..nhận lương nữa chứ, nghĩ đến từ mai mình có thêm một khoảng thu nhập kha khá, cô mừng lắm.
Vừa tắm Hạnh vừa nhớ lại mấy tháng nay từ ngày cô quen gã thì cô…cũng bị áp lực chi tiêu đè lên ví tiền nhỏ nhoi của cô. Gã mua mấy món đồ hiện đại nhưng hại …điện làm chi phí hàng tháng của cô cho tiền trọ đội lên gấp đôi, ai mà không biết điện nhà trọ thì mắc thế nào. Mà không lẽ mua rồi bạn bè em út xài cô lại không cho, rồi gã đến ở nữa, cũng xài phụ vô, rồi từ ngày yêu thương chăm sóc gã, nấu ăn ngon, mua sắm đồ linh tinh cho gã xài cũng tiêu hao của cô một khoảng..đáng kể. Trước đây vốn dĩ cô sống tiết kiệm, và có một mình nên có dư, từ ngày yêu thương quen gã thì tốn kém tình phí cũng kha khá rồi...thâm hụt. Cô bật cười, có người tình nào như cô không, quen đàn ông có vợ, người ta không chu cấp cho mình, mà mình còn…ngược lại, đi làm dành dụm rồi mang ra lo cho...chồng người ta.
Cô nghĩ thì nghĩ vậy chứ cô không tiếc tiền, vì cô sống nào giờ tuy tiết kiệm nhưng không keo kiệt, cái nào đáng thì cũng chi, với lại từ ngày gã trang bị tiện nghi, cô cũng thấy sinh hoạt thoải mái ra, ít nhất là những đêm trời nóng không phải mất ngủ mở cửa phòng ra ngồi hóng mát. Mà cũng do cô nữa, lâu lâu gã móc một cục vài triệu đưa cô thì cô không lấy, anh có nhiều cái phải lo rồi, rồi vợ con nữa, anh giữ đi, khi nào em thật sự cần, em lấy sau. Và cô nhớ lúc đó cô vui lắm khi nhìn ánh mắt gã long lanh nhìn cô rồi ôm ghì cô vào lòng, em biết không, em là người con gái thương anh nhất, trong số 5,6 con đang lên giường với anh. Nên hao phí thì cô lo chứ không tiếc, vì mình chăm sóc cho người mình yêu thương mà, tiếc làm gì, miễn gã thấy vui là cô vui. Thế nên hôm nay anh 4 chính thức nhận cô vào hệ thống, giao quyền và công việc cho cô chủ động, cô mừng thật sự, cô yêu gã vì gã là người không có nhiều tiền, nhưng gã biết làm sao để những người gã yêu thương kiếm thêm tiền bằng chính năng lực của họ, mà như thế mới bền vững, chứ quan hệ yêu đương mà gắn bó trên tiền bạc trực tiếp, không thể có cách nào lâu bền được, kể cả có tiền đè chết người đi nữa, vì nếu dùng tình đổi tình, bao nhiêu mới gọi là đủ ?
Cô tắm ra thì con Liên nó đã dọn cơm sẵn để 4 chị em ăn, mấy lúc này cô cũng vui vì nó rất ngoan, đi làm là về nhà, biết chị hai nhiều việc nên nó chủ động lo nội trợ, 3 chị em gái bọn cô từ nhỏ là mẹ tập như vậy, để còn ra đời sống tự lập được, mà con gái miền trung đa số như thế cả, ngay cả con Hương, tuy hồi đó nó sống…lầy lội hơn cô và 2 con bạn, nhưng nội trợ cơm nước nó cũng khéo léo, và chĩ có gã là..có phúc vì nó cơm nước hầu hạ.
- Khi nào em bắt đầu lên công ty Đại Việt làm cho anh Hùng chính thức, Hạnh hỏi con Liên khi 4 đứa ngồi ăn cơm
- 5 ngày nữa em nhận giấy tốt nghiệp tạm thời rồi là xong thủ tục với trường, rồi đi làm chính thức luôn cho anh Hùng
- Được rồi, rồi Hạnh gật đầu, quay qua Phương, ê mày, sáng nay anh Hùng và tao về tổng công ty họp, sếp tổng quyết là 2 đứa mày làm chính thức cho tổ cải cách do tao làm tổ trưởng, Yến triển khai trực tiếp, còn Phương lo hậu kiểm và anh Hùng nói mày lên công ty anh ấy lo việc kinh doanh, vì mày chạy…sô quen rồi, nên mày làm 2 việc
- Uh, tụi tao biết rồi, nhưng mà sợ tụi mình làm không nổi, tao thấy bên đó lớn mà, Yến băn khoăn
- Không sao, tao cũng lo, nhưng mình làm cái này có con Hương và anh Hùng phụ nữa mà, tuy không biên chế chính thức, với lại, Hương cười, sau lưng tao có anh Tính nữa, chắc không đến nỗi đâu, mà tao nhờ thì anh Tính nhiệt tình
- Chứ sao không nhiệt tình được, em dâu..tương lai mà, con Liên cười cười xía vô
- Dâu con cái đầu mày, Hạnh cốc đầu nó, rồi thấy mắc cỡ với 2 con bạn, rồi cảm giác mắc cở qua đi thì cô thấy vui vui, nhưng rồi nhớ tới Ngọc, cô lại thở dài, gã còn vợ danh chính ngôn thuận mà, rồi bé Nghi nữa.
- Ngày mai Yến theo tao đi lên tổng công ty cho biết văn phòng, sau này lên xuống làm việc, còn Phương thì theo Liên ghé lên công ty anh Hùng cho biết chỗ, rồi ghé qua văn phòng Sĩ Hùng luôn, mà nè, tao dặn tụi mày, lên đó làm, biết việc mình thôi, ai làm gì mình thấy gì thì cũng đừng hỏi, đừng thắc mắc, đó là 1, hai là tuyệt đối không nói ai nghe, kể cã bồ bịch hay cha mẹ anh em, là tụi mày làm cho Sĩ Hùng. Nhớ lời tao nói, Hạnh nghiêm trọng kết luận
- Vụ này…ngộ ngộ ta, bí mật vậy hả mày, Phương hỏi
- Uh, phải kín, không phải là có gì mờ ám, mà là yêu cầu của tao là vậy, còn lý do thì sau này tụi mày quan sát rồi tự hiểu, tao không nói gì hết, ngay cả con Hương nó cũng làm cho Sĩ Hùng và anh Hùng, nhưng nhánh khác, việc khác, tụi mày cũng đừng hỏi gì để nó khó xử.
Hai cô gái gật gật đầu, các cô hiểu tính Hạnh, nó sống nghiêm túc, xưa nay không lôi thôi ám muội như Hương, nên nó nói là các cô tin, nên không thắc mắc nữa. lo….ăn tiếp
- Liên này, Hạnh kêu con em, tao tính mai mốt mình dọn qua cái nhà mà…cái nhà hôm lần đầu mày gặp anh Hùng đó, mình qua đó ở với chị Hương, trước là cho giảm chi phí, sau là chị em đi làm cũng thuận tiện gần gũi, mày nghĩ sao
Con Liên suy nghĩ chút rồi trả lời,
- uh, nhà đó chục người ở cũng rộng, nhưng mà …mai mốt những lúc anh Hùng lên đây, rồi ảnh ở đâu
- Hạnh phì cười, mày rảnh thiêt, mày đi lo cho ổng, ổng thiếu gì chổ, nhưng đùa thôi, chị và chị Hương tính làm thêm cái gác lững cho anh Hùng ở, còn mấy chị em mình ở dưới
Con Liên nó cười ha hả,
- mấy chị em mình nào ở dưới, chắc có mình em ở dưới tối ngủ một mình thì có, rồi nó im bặt khi thấy Hạnh lừ mắt nhìn nó, nó im lặng không trêu chị hai nữa vì nó sợ chị hai nó mắc cỡ với 2 chị kia, chứ nó sợ gì vụ này. Nó còn bao che cho chị hai nó khi mẹ dt vô hỏi 2 chị em ăn ở hòa thuận lại chưa, rồi hỏi chị hai nó có yêu ai quen ai chưa, nó giấu hết mà.
- Vây quyết vậy đi, qua Tân Bình ở, em với chị hai đi làm cũng gần, nhưng 5 ngày nữa đợi em xong với trường đi, rồi dọn qua luôn, vì ở đó đi lên trường xa xôi.
- Uh, vậy đi, hồi đó cũng vì mày chuyển về cơ sở này học, tao mới dọn qua đây cho mày gần trường, chứ ở chung với Hương, tao tiết kiệm được khối thứ.
4 đứa con gái ăn cơm xong thì con Liên lên gác học bài, còn 3 cô chụm vô làm đề án tiếp, ráng đêm nay cho ngày mai xong để còn bắt tay vô việc. Làm chút rồi Hạnh móc dt ra gọi cho gã, hỏi thăm gã và 2 cô em kia chút, cô nhớ gã quá, và nhớ những cảm giác rạo rực hôm qua khi con điên kia và gã nhân lúc cô say mà đè cô ra nữa, tuy cảm giác lúc gã cho vào rồi Hương liếm liếm mình nó thích thật, nhưng cô biết cô chưa sẵn sàng cho việc đó, vì Hương nào giờ là bạn thân, bữa đó cô xỉn quá, chứ không cô cũng không chịu như vậy, cô hiểu rõ trong lòng mình chứ.
Hương khóa cửa hàng rào sau khi Hạnh chạy xe đi rồi cô quay vào bàn đá ngồi sau một ngày mệt mỏi lu bu. Mêt nhất là cơn say hồi chiều sau khi khách về mà không nằm nghỉ được vì phải đi gặp Liễu. Nhìn vào ngôi nhà rộng thênh trống trải gấp 3 lần căn phòng trọ cũ của cô, cô thấy trống vắng quá.
Mấy tháng nay kể từ khi gã bị đập cho tàn phế thì cô dọn qua đây ở, và đã quen với không khí đầm ấm vui vẻ hàng đêm khi Hồng và An đi làm về, rồi có bữa Hạnh qua chơi nữa. Giờ tụi nó đi về đó xa xôi, biết đến lúc nào chị em lại tụ tập vui vẻ như mấy tháng qua, chăm sóc nhau, giúp đỡ nhau, thậm chí có những đêm buồn và nhớ gã, rồi trời mưa lâm thâm, 3 đứa buồn còn lên Chartube cho Hồng với An kiếm tiền, và cũng thỏa mãn cho nhau nữa. Cô khác với Hạnh, cô gắn bó với Hồng và An sâu sắc trong tình bạn do ở cùng nhau lâu ngày, rồi gắn bó trong tình dục nữa, và Hương còn nhớ sáng nay khi Hồng đi ra cửa, nó còn cười khúc khích khi nói thì thào vào tai cô, mấy cái toys em bỏ lại cho chị và anh Hùng xài, tụi em lấy theo cái toys 2 đầu đủ rồi, rồi nó mắc cỡ chạy ra xe trong cái cười ha hả của cô nữa. Phải, cô nhớ cảm giác thú vị của những đêm cô mặc cái quần lót có gắn toys vào và làm đàn ông trong khi Hồng và An rên siết vặn vẹo dưới người cô, cảm giác đó lạ lắm. Cô hiễu nó lạ vì đàn bà theo bãn năng tình dục của mình, là người bị chiếm đoạt, bị xâm nhập bởi đàn ông, nhưng giờ cô trải nghiệm điều ngược lại, làm cô nảy sinh ra một tâm lý đàn ông khi Hồng và An, vừa sướng khoái xong bởi những cú thúc của cô, đã nằm ngoan ngoãn nép vào lòng cô như tìm một sự che chở, và cũng từ giờ phút đó trở đi, cô hiểu vì sao gã luôn luôn che chở bảo bọc cho các cô, phải, đó là bản năng trời sinh của giống đực, của những con đực sau khi giao phối với con cái xong, nó luôn muốn yêu thương và chở che cho con cái của nó, và nhiều lần đóng vai con đực những khi các cô hứng tình mà không có gã, đã làm cô hiểu ra điều đó, và cô càng yêu gã hơn.
Hạnh nó không biết, chứ vì cô muốn đêm nào cũng có gã, nên vì nghĩ mình và Hạnh ở riêng thì sẽ có lúc gã bên này, rồi gã chạy qua kia, nên cô kêu Hạnh qua ở, để sau này gã thích ngủ với Hạnh thì cứ ngủ, nhưng gã vẫn ở bên cạnh cô, đó mới là cái cô mong muốn, để cô ôm gã hàng đêm, và mân mê cái vật mềm mại dẻo dẻo của gã cho đến khi nó cứng lên. Nghĩ đến việc này, cô lấy dt ra báo cho bà chủ nhà, nói cô muốn làm thêm cái gác lững, bà ta cũng đồng ý, và còn làm cô vui hơn khi bà bảo làm đi, làm kiên cố chút, rồi tính thành tiền trừ vô tiền thuê nhà hàng tháng lại cho cô. Mừng quá, cô cảm ơn bà rồi chúc bà ngủ ngon.
Không biết giờ này gã làm gì nhỉ, cô vào nhà, khóa cửa cẩn thận xong nằm lăn ra tấm nệm rồi dt cho gã, thì nghe gã nói đang đi dạo ở bờ biển cùng Hồng và An, và cô nghe cả tiếng cười khúc khích quen thuộc cũa Hồng, gã chúc cô ngủ ngon rồi cúp máy. Nhìn đồng hồ mới hơn 21h, cô alo cho Viện, hẹn cậu ta ngày mai gặp rồi chúc cậu ta ngủ ngon sau mấy tiếng hỏi thăm của anh ta, và nghe cả tiếng thở dài của anh ta khi cô bảo cô rất vui vì hôm qua người yêu cô lên thăm cô, và hôm nay công việc thành công nữa. Cúp máy, cô tặc lưỡi, biết Viện buồn nhưng cô nói thẳng, vì chẳng thà như thế, chứ cô hiễu, cô quý Viện, có, cô thích đi chơi với anh ta, có, vì trong cô vẫn còn một người con gái trẻ trung nhí nhảnh, nhưng hỏi cô có nghĩ là cô yêu Viện không, thì cô hiễu mình mà, không có, vì cãm xúc không có, và cả cái quan trọng là Viện không đủ từng trải trong tình dục để mang lại cho cô sự hào hứng và khoái lạc như gã
Nằm lan man nghĩ ngợi đến tình dục, cô lại nhớ gã, và cô nhớ lại những lần cô và gã làm tình, mà mới đây thôi, sau 3 tuần xa gã, đêm qua gã lại làm tình với cô, mà một lần hôm qua, dù cô cực khoái nhưng cũng chưa đũ cho những gì khao khát dồn nén khi gã xa cô suốt ba tuần qua, cô nhớ đêm qua khi nằm he hé cái mền nhìn gã và Hạnh làm với nhau lần thứ 2, lúc đó cô đã phải cho tay vào háng mà xoa dịu con đàn bà khao khát của mình, cô biết chứ, khi Hạnh tỉnh rượu rồi mà cô xen vào làm tay 3 là Hạnh nó sẽ giận cô, không phải nó ích kỷ, mà là nó chưa quen với những cái hoang dại đến quên mình như vậy. Giờ nghĩ đến gã, cô lại thèm khát nữa , cô mở dt lên, soạn cho gã 1 tin nhắn “anh ác lắm, đi xa em ba tuần, ngủ với em 1 lần, rồi hôm nay bỏ đi nữa, em đang thèm muốn anh lắm, anh biết không” nhấn send cho nó gửi tin đi, cô gấp đt lại rồi mở tủ đồ của Hồng bỏ lại ra, và cô thấy y như Hồng nói, Hồng để lại hầu hết cho cô mấy cái đó, tần ngần chút, cô lấy ra cái trứng xoay và cái toys rung xài pin rồi cô đóng tủ lại, nằm xuống nệm và kéo quần lót đang mặc xuống ngang đầu gối, và hình ảnh cái vật cương cứng nóng hổi của gã hiện ra trong suy nghĩ của cô. Rồi bật cái dương vật giả lên cho nó xoay nhè nhẹ, cô ấn từ từ vào chổ ẩm ướt giữa hai đùi mình, vừa nhớ lại những động tác mà gã làm trên thân thể cô, cuốn cô vào những cơn sóng ngầm dữ dội lan tỏa và rần rật trong người. Phải, đây là đêm đầu tiên cô dùng toys để tự thỏa mãn cho mình, vì sự ham muốn và hoang dại của cô hôm nay đã nhiều hơn 3 tháng trước, bây giờ dùng bàn tay như hồi đó thì không đủ mang cô tới những cơn cực khoái lịm người như những đêm Hồng và An dùng cái toys này cho vào giữa 2 đùi cô. Đến chừng cái toys ướt nhoe nhoét vì bị bàn tay run rẩy của cô vứt xuống nệm, cô còn bật rên thành tiếng trong sự khoái lạc, phải, anh nói đúng, em là con đĩ hư hỏng dâm dục, lúc nào cũng thèm muốn anh, dù em làm gì, ở đâu đi nữa, thằng dâm dục của em có biết em đang thèm đến thế nào không, dù em vừa thõa mãn, nhưng cái giả...làm sao thay thế cái thật của thằng dâm dục được.